Ông cụ Chúc sững người, vội vàng đứng dậy mở cửa.
Cửa mở ra, Giang Linh Ngư mặc đồ ngủ đáng yêu, ôm một con gấu bông mềm mại đứng trước cửa phòng ông ấy, cơ thể nhỏ bé chỉ đến đùi ông ấy, trông nhỏ nhắn, mềm mại, khiến người ta yêu thích không thôi.
Ông cụ Chúc ngồi xổm xuống, vẻ mặt không tự chủ được mà trở nên trìu mến hơn, hỏi bằng giọng nói dịu dàng: “Tiểu Ngư Nhi, sao cháu lại đến đây? Cháu không ngủ được sao?”
Giang Linh Ngư im lặng một chút, đột nhiên nói: “Ông Chúc, ông quên rồi sao, ông đã đồng ý với chị gái đó, sẽ cứu chị ấy.”
Ông cụ Chúc không tự chủ được mà trừng to hai mắt, kinh ngạc nhìn cô bé, “Cháu, cháu...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây