Giang Linh Ngư liếc nhìn, “Hình nhân thế mạng?”
Bạch Thanh ừm một tiếng, nói: “Vừa rồi đứng ở đây, hẳn là hình nhân giấy này.”
Giang Linh Ngư nói: “Khó trách, vừa rồi tôi không có cảm giác xuyên qua da thịt con người...”
Cảm giác tấn công xuyên qua cổ người, và cổ hình nhân giấy, là hai cảm giác khác nhau, lúc đó cô đã cảm thấy thứ mình đánh trúng không phải là người, bây giờ xem ra, quả nhiên không phải.
Nhưng mà...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây