“Đây là...” Anh có chút ngây người, theo bản năng đưa tay ra, chọc chọc sinh vật trông rất mềm mại này.
“Chíp!”
Tiếng hét chói tai vang lên, Tiểu Chíp lập tức trốn sau lưng Giang Linh Ngư, tức giận kêu “chíp chíp chíp” với Giang Vũ Phong, trông như đang mắng anh vậy.
Giang Linh Ngư liếc nhìn Giang Vũ Phong, nói với vẻ mặt đầy ẩn ý: “Tiểu Chíp nhà chúng tôi là con gái, Giang Vũ Phong, cậu đừng có sờ lung tung.”
Giang Vũ Phong hoàn toàn tỉnh táo lại, chỉ vào thứ không biết là cái gì đó với vẻ mặt kinh ngạc, hỏi: “Đây là thứ gì vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây