Giang Vũ Phong nhỏ giọng gọi: “Tổ tiên nhỏ...”
“Không sao.” Giang Linh Ngư xoa mũi, nói: “Là do mùi hương trong không khí, mùi hoa đào tỏa ra từ người phụ nữ đó có tác dụng mê hoặc lòng người, nhưng mà hiệu quả rất thấp, nếu ý chí kiên định thì sẽ không bị ảnh hưởng.”
Nghe vậy, Giang Vũ Phong nhìn xung quanh, quả nhiên phát hiện không phải ai cũng bị mê hoặc, có rất nhiều người đứng tại chỗ, chỉ nhìn Đàm Minh Nguyệt và Dịch Vọng Xuân với ánh mắt dò xét, vẻ mặt tỉnh táo, không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Thấy vậy, anh mới hơi yên tâm.
“Cô ta chính là người phụ nữ đã bỏ thuốc cậu sao?” Giang Linh Ngư hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây