“... Cậu ấy đã nhận ra cô rồi, cô thật sự không định xuất hiện để tạm biệt cậu ấy sao?” Lâm Thái Vy hỏi.
Cố An Mỹ lắc đầu, nói với vẻ mặt đau buồn: “Thôi, tôi đã là người chết rồi, người quỷ khác biệt, tôi cần gì phải gặp thằng bé, chỉ thêm phiền não cho thằng bé thôi.”
Cô ấy nhìn La Kỳ Vĩ thật sâu, đây cũng là lần cuối cùng.
“Đi thôi, chúng ta nên về rồi...”
Hai bóng người biến mất tại chỗ, chỉ còn lại một bóng người đang khóc lớn, có chút thất thần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây