Có vẻ như hiểu được nghi vấn của Lục Trường Sinh, Trương Hoàn nhỏ giọng giải thích: “Có người nói rằng Đại Mạc Thập Tam Kỵ là mười ba võ giả tới từ đại mạc, chúng xuôi về phương Nam, hoành hành ngang ngược. Cùng với đó còn thu nạp lục lâm đạo phỉ, thậm chí một số kẻ cướp dưới trướng của Đà Đao Thiên Vương Lý Kế khi trước cũng đã được Đại Mạc Thập Tam Kỵ nhận về.”
“Bây giờ đám trộm cướp này đang chiếm giữ con đường thông thương của thành Nam Dương, ngóng trông các đội buôn đi qua để thu phí qua đường. Nếu không nghe theo, chúng sẽ cướp hàng giết người, cực kỳ hung ác.”
Lục Trường Sinh nhíu chặt mày, trầm giọng nói: “Quan phủ mặc kệ sao? Quan quân đâu rồi?”
Đúng lúc này, Uông Như Hải cười khổ, nói: “Ôi, Lục đại phu à, khắp thiên hạ bây giờ đều có đạo tặc xuất hiện, bốn phương rung chuyển bất an. Nếu muốn để quan quân ra mặt thì sẽ tốn một số bạc rất lớn đấy.”
“Có người nói hiện nay tri phủ đại nhân đang triệu tập các phe phái, thế lực thân hào trong thành Nam Dương để quyên tiền với hy vọng có thể quyên góp đủ tiền cho quan quân, nếu không sẽ chẳng thể nào điều động quan quân tới diệt đám cướp kia được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây