Hắn đảo mắt một vòng rồi bỗng cười lạnh: "Trịnh Nhân Tâm, Trịnh thị thành Nam Dương các ngươi lập ra Diệu Thủ Viên, đời đời làm nghề y, tích lũy suốt trăm năm, tiền bạc các đời tích góp lại sợ là đếm không xuể."
"Đừng nói đến việc đếm bao nhiêu, ngươi phái một người về, đưa hết những gì có thể đưa đi tới đây."
"Nếu làm ta hài lòng, tất nhiên ta sẽ thả các ngươi. Dù sao ngươi nói cũng không sai, ta và những huynh đệ này mạo hiểm xuôi nam, chẳng qua cũng chỉ là vì một ít tiền bạc mà thôi, mạng của các ngươi chẳng có tác dụng gì với chúng ta cả."
Sắc mặt Trịnh Nhân Tâm thay đổi.
Hắn nghĩ rằng Lý Kế rất tham, nhưng nào ngờ được đối phương lại tham đến mức này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây