Khi sắp nện vào mặt đất thì bọn họ mới lấy lại tinh thần, vội vàng ổn định thân hình, nhìn về phía sứ quán với vẻ kinh hãi, ngay sau đó xoay người rời đi, cũng không dám ở lại chỗ này thêm giây phút nào nữa!
Tô Trạch nhìn những người tu luyện đang chạy trốn ở nơi xa, cười khẽ một tiếng, hoàn toàn không quan tâm.
Có lão Tuyết ở, bọn họ cũng chẳng làm được trò mèo gì.
“Đây là linh tửu mà ngươi đặc biệt yêu cầu.”
Cường giả bộ tộc Huyền Dương ở bên cạnh Ôn Nhất Hiền cung kính đưa một chiếc nhẫn không gian ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây