“Bây giờ nếu để ta ra sân, ta có thể đánh cho Anisha gì đó gọi mình là ba luôn!” Diệp Thanh khẽ nói.
Tô Trạch liếc hắn, nhắc nhở: “Ngươi cho rằng chỉ mỗi ngươi biết tiến bộ à? Chớ coi thường bất cứ kẻ nào! Nếu không đến lúc đó chỉ có ngươi chịu thiệt mà thôi!”
Vẻ mặt Diệp Thanh nghiêm trọng, gật đầu nghiêm túc nói: “Trạch ca nói rất đúng...”
“Ngươi cho rằng ngươi là ta sao? Đợi đến lúc ngươi có thể chuyên quyền vĩnh viễn thì hả lớn lối!”
Tô Trạch vừa bổ sung một câu, nửa câu sau của Diệp Thanh lập tức bị nghẹn ở cổ họng, liếc mắt không nói nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây