“Sao?” Tô Trạch nghi ngờ không biết sao lại chọc tới vị đại gia này.
“Ngươi ngồi vào vị trí của ta.”
Kiếm linh thản nhiên nói.
Tô Trạch cảm thấy buồn cười: “Ngươi ngồi bên cạnh cũng thế mà? Chẳng nhẽ ngươi có chứng cưỡng bách? Đây cũng được xem như một loại bệnh tâm thần đó.”
Kiếm linh khẽ nhíu đôi lông mày xinh đẹp rồi lườm Tô Trạch một cái, cắn chặt răng rồi hừ lạnh một tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây