Tuyết Lệ Hàn vuốt chòm râu màu hoa râm, nở nụ cười.
“Không hiểu thì cũng là điều rất bình thường, ngươi đừng nổi giận làm gì, dù sao thì nó cũng là công pháp dành cho tu sĩ Hợp Đạo, đã đề cập tới mức độ của đạo rồi.”
“Cứ từ từ, không cần phải gấp, có ta ở đây, có thắc mắc gì thì cứ hỏi thoải mái!”
Sau khi nói xong, hắn cười híp mắt xoay người qua chỗ khác, đưa lưng về phía Tô Trạch, cầm chai rượu uống một hớp.
Gió nhẹ thổi lướt qua, lá trúc rơi đầy đất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây