Đích Tiểu Thư Nàng Mang Theo Linh Tuyền Đã Trở Lại

Chương 4: Vô đề

Chương Trước Chương Tiếp

Cũng may là ông trời thương xót cho kiếp trước đầy nhấp nhô của nàng, đã cho nàng một giới tử không gian thần kỳ. Trong không gian này có một linh tuyền chữa được bách bệnh, nhờ vậy mới không làm cuộc sống của nàng quá khó khăn.

Sở Ấu Nghiên đã ở trong cuốn tiểu thuyết đó 10 năm, từ một cô bé 13 tuổi lớn lên thành một thiếu nữ duyên dáng đáng yêu.

Trong những năm đó, do ảnh hưởng bởi tư tưởng nam nữ bình đẳng của thế giới tiểu thuyết, tính cách có phần yếu đuối của nàng cũng dần trở nên mạnh mẽ tự lập.

Nàng dùng linh tuyền chữa khỏi bệnh cũ của cha mẹ nguyên chủ, còn chữa khỏi chứng ngốc nghếch do bị sốt cao của bác hai gái, nhờ vậy mà có được một đôi cha mẹ yêu thương nàng và một người chị họ vô cùng cưng chiều, dung túng nàng.

Nhờ có sự che chở và ủng hộ của người nhà, Sở Ấu Nghiên sống ở đó rất tốt. Nàng vừa nỗ lực thi đỗ vào một trường đại học tốt, vừa tận dụng việc học đại học để mở mang tầm mắt, giúp trưởng thôn biến thôn của mình thành một điểm du lịch cổ kính.

Nàng giúp chị họ mở một quán ăn đặc sản quê nhà, giúp anh họ mở một nhà nghỉ homestay đặc sắc, còn cùng cha mẹ mở một Nông Gia Nhạc…

Thế giới tiểu thuyết đó đang ở đầu những năm 90. Internet còn chưa phát triển hoàn toàn, càng không có những điểm du lịch nổi tiếng trên mạng.

Trước khi Sở Ấu Nghiên xuyên về, theo sự phát triển ngày càng nhanh của thời đại thế giới đó, điều kiện sống của người dân cũng ngày càng tốt hơn, khu du lịch của thôn bọn họ cũng dần dần hoàn thiện. Nhìn thấy người trong thôn ngày càng giàu có, mọi người đều coi Sở Ấu Nghiên như một ngôi sao may mắn mà nâng niu, Sở Ấu Nghiên lại đột nhiên mang theo linh tuyền xuyên trở về.

Chính Sở Ấu Nghiên cũng không ngờ, sau khi xuyên vào cuốn sách đó, có một ngày nàng lại có thể xuyên trở về.

Vì vậy, sau khi nàng xuyên trở về vào ngày hôm qua, trong lòng Sở Ấu Nghiên kỳ thật rất kinh ngạc. Nhưng sự kinh ngạc cũng không kéo dài bao lâu, Sở Ấu Nghiên đã bị niềm vui sướng khi có thể xuyên trở về làm cho choáng váng.

Mặc dù Sở Ấu Nghiên ở thế giới kia sống như cá gặp nước, nhưng nàng ở nơi đó trước sau vẫn không có một chút cảm giác thuộc về nào.

Tuy cha mẹ của nguyên chủ đối xử với Sở Ấu Nghiên rất tốt, chị họ và bác hai gái đối với nàng cũng không tệ. Nhưng nàng luôn cảm thấy những hạnh phúc và niềm vui đó giống như nàng đã đánh cắp từ trên người nguyên chủ. Nàng trước sau vẫn luôn xem mình là một vị khách từ nơi xa đến, trước sau vẫn không thể quên được cái chết thảm của mẫu thân, không thể quên được người nam nhân khiến nàng vừa sợ hãi lại vừa nhớ nhung…

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)