Sở Hoằng Du sai người truyền lệnh triệu tứ công tử phủ Hưng quốc công vào cung yết kiến.
“Trẫm nghe nói y thuật của ngươi rất lợi hại.” Sở Hoằng Du nhàn nhạt mở miệng: “Ngươi có bằng lòng tiến cung làm Ngự y không, là đệ nhất Ngự y của đại nội.”
Mộ Dung Tất chắp tay nói: “Tại hạ học y thuật, tu y đức là có tâm cứu khổ cứu nạn, hy vọng có thể giúp đỡ người ốm đau bệnh tật trong thiên hạ, nếu trở thành Ngự y trong cung thì chẳng khác nào đi ngược lại ý nguyện ban đầu khi quyết định học y.”
“Hay cho một câu cứu giúp chúng sinh thiên hạ!” Sở Hoằng Du vỗ tay: “Bá tánh là chúng sinh thiên hạ vậy chiến sĩ nơi tiền tuyến cũng là chúng sinh thiên hạ, trẫm nói có sai không?”
Mộ Dung Tất tuy hơi thật thà nhưng cũng không phải kẻ ngốc, lập tức hiểu ra mấy lời ý tại ngôn ngoại này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây