Vân Sơ ngồi trên ghế mây.
Nàng đã uống bốn năm chung trà lạnh mà còn chưa thể ổn định cảm xúc.
Chỉ cần nghĩ đến việc không biết hài tử được an táng ở đâu là lòng nàng lại đau đớn như bị dao cứa.
Đời trước, nàng chưa bao giờ hỏi qua chuyện của hài tử, mãi đến khi nàng chết, cùng không biết hài tử có được an giấc ngàn thu không, nàng thật hận bản thân mình đời trước.
Hạ thị bị người ta kéo từ ngoài cửa vào trong.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây