Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Dương Ngự từ trong đám người chen ra tới, bước nhanh đi tới trước mặt Dịch Tiểu Phong trước mặt.
“Ngươi như thế nào bây giờ mới xuất hiện, cửa sơn cốc đã dán tên các đại môn phái, Đại hội Tiên môn tổng cộng có 29 tông môn tu chân, có quan hệ với ngươi là Thiên kiếm thánh tông, Tố Tâm Cung cũng xuất hiện.” Dương Ngự cười nói.
Tu Chân giới bất đồng với giang hồ, môn phái cũng không có nhiều lắm.
Dương Ngự chờ mong hỏi: “Trong sơn cốc này đều là tuyển thủ, phụ cận còn có sơn cốc khác, đều là người tiến đến gia nhập môn phái tu chân, trừ tán tu, đại đa số đều là nhân sĩ võ lâm, ngươi muốn gia nhập tông môn nào?”
Dịch Tiểu Phong cười như không cười hỏi ngược lại: “Ngươi rất quan tâm nha?”
Dương Ngự mặt dày nói: “Ta muốn lặn lộn cùng ngươi.”
Bảy ngày qua, hắn làm rất nhiều công tác tư tưởng.
Trước kia hắn có thần tượng túi bảo bối, mặc dù Dịch Tiểu Phong đã cứu hắn, hắn cũng không dám biểu hiện quá lấy lòng.
Nhưng chờ khi Đường Giám, Từ Lãng, Tần Cầm Tuyết các tuyển thủ khác có độ hot vượt qua hắn, hắn nhận ra không ít lời khen biến thành tiếng mắng chửi, hắn cảm thấy không thể tiếp tục như vậy.
《 Trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp 》 không đơn giản, hắn không nên vì nổi tiếng trở lại mà cứ như vậy.
Hắn tới để nỗ lực vì chính mình!
“Muốn cùng ta lăn lộn, có thể, nhưng ngươi phải trả giá.” Dịch Tiểu Phong cười nói.
“Trả giá cái gì?”
“Trên người của ngươi cũng không có đồ vật đáng giá, luôn đứng cạnh ta liền được, có người đối phó ta, ngươi phải đứng ra giúp ta.”
“Đó không thành vấn đề!”
Dương Ngự một ngụm đáp ứng.
Dịch Tiểu Phong cười, cười rất là gian xảo.
Đúng lúc này, không trung truyền đến tiếng xé gió.
Chỉ thấy một nam tử áo bào trắng ngự kiếm phi hành đến, tiên phong đạo cốt, rất có khí chất thoát tục của người tu tiên.
“Mọi người đi cửa sơn cốc trước, chuẩn bị tiến vào Đại hội Tiên môn!”
Nam tử áo bào trắng mở miệng nói, thanh âm vang vọng bên trong sơn cốc, làm tất cả mọi người có thể nghe được rành mạch.
“Thời gian không đợi người, nếu là bỏ lỡ, thì lại chờ bảy năm đi!”
Ném xuống những lời này, nam tử áo bào trắng lại nhanh chóng rời đi.
Mọi người lập tức chạy hướng tới cửa sơn cốc, đám đông ồ ạt, đường phố vốn là không rộng lắm trở nên chen chúc.
Dịch Tiểu Phong, Dương Ngự đi theo đám người tiến đến.
Dọc theo đường đi, Dịch Tiểu Phong mười phần cẩn thận.
Sợ có người hại chính mình, hoặc là móc bảo bối của hắn.
Không đi bao xa, cái túi Dịch Tiểu Phong treo bên hông bỗng nhiên bị người lấy đi.
Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam tử khô gầy cầm theo theo cái túi nhanh chóng trốn.
“Có người trộm túi của ta! Bên trong có Cửu U Bàn Nhược công, thuần dương ngũ kiếm quyết, mau giúp ta cướp về!” Dịch Tiểu Phong gấp giọng hô.
Hắn giơ tay chỉ hướng nam tử khô gầy.
Người gần đó vừa nghe, đồng thời quay đầu nhìn lại, tất cả đều nhìn thấy nam tử khô gầy đi ngược chiều.
Cửu U Bàn Nhược công!
Thuần dương ngũ kiếm quyết!
Đôi mắt các tu sĩ nháy mắt đỏ lên, sôi nổi tiến tới.
Bọn họ đều là tuyển thủ, đã xem qua trước hai giai đoạn tiết mục, biết được sự tồn tại của hai quyển bí tịch này.
Hiện tại đúng là cơ hội tốt!
Dương Ngự cũng muốn tiến đến đoạt, nhưng bị Dịch Tiểu Phong giữ chặt.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Đi thôi, đừng bỏ qua Đại hội Tiên môn.”
Dương Ngự do dự nói: “Hai quyển bí tịch kia……”
Dịch Tiểu Phong cười mà không nói, bên trong không có bí tịch, chỉ có một hộp bôi độc.
Dương Ngự nhìn hắn tươi cười liền hiểu được.
Trong túi kia căn bản không có bí tịch.
Hai người tiếp tục đi tới.
Đám người phía sau loạn thành một đống, rất mau liền có người vung tay đánh nhau, hoàn cảnh vô cùng hỗn loạn.
------
Nhìn thấy trên trăm tên tuyển thủ cướp đoạt túi của Dịch Tiểu Phong, khán giả cười sắp tiểu rồi.
Trước đó bọn họ xem qua túi của Dịch Tiểu Phong, bên trong chỉ có một cái hộp, hơn nữa Dịch Tiểu Phong cũng không dám đụng vào hộp đó, rõ ràng cái hộp có cổ quái.
“Dịch Tiểu Phong lại âm người ta, nhưng ta thích!”
“Một đám ngốc, Dịch Tiểu Phong đều chạy, cũng không suy nghĩ cẩn thận lại.”
“Bọn họ đều chú ý cái túi, làm sao có tâm trạng nghĩ nhiều như vậy?”
“Dịch thần có nhẫn trữ vật, sao có thể đem bí tịch treo ở bên ngoài.”
“Cũng không biết là kẻ đáng thương nào cướp được túi này.”
“Ha ha ha ha, mắc cười chết ta rồi.”
……
Dịch Tiểu Phong rút kiếm đi trước, túi bị đoạt, xích vân kiếm cũng không thể lại bị đoạt.
Nhưng xích vân kiếm là pháp khí, đã nhận chủ, mặc dù bị tuyển thủ cướp đi, hắn vừa động suy nghĩ, xích vân kiếm có thể bay trở về.
Dương Ngự ba bước quay đầu một lần, lưu luyến.
Dịch Tiểu Phong cười hỏi: “Muốn bí tịch như vậy?”
Dương Ngự xấu hổ.
“Ta có thể bán cho ngươi một quyển?”
“Thật sự?”
“Đương nhiên là thật sự!”
“Bao nhiêu tiền?”
Dương Ngự kinh hỉ.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Một trăm triệu, ta đem Huyết sát chưởng bán cho ngươi.”
Dương Ngự trừng lớn đôi mắt, kêu lên: “Ngươi đây là cướp bóc! Không đúng, cướp ngân hàng!”
Khán giả sôi nổi bình luận vô sỉ, không biết xấu hổ.
“Đã có người mua, hơn nữa bỏ ra một trăm triệu 800 vạn, ta xem ở phần ngươi đầu nhập vào ta giảm giá 800 vạn.” Dịch Tiểu Phong cười nói.
Huyết sát chưởng có thể sao chép thành vài quyển, không ngừng buôn bán.
Dù sao Dịch Tiểu Phong cũng không luyện Huyết sát chưởng.
So với chứa trong kho hàng, không bằng bán lấy tiền.
Đổi lại người thường, khẳng định luyến tiếc bán đi, tình nguyện cất giữ, cũng không muốn những người khác tiện nghi.
Nhưng Dịch Tiểu Phong bất đồng, hắn là thương nhân.
Hắn suy xét chính là ích lợi, không bài xích việc đôi bên có lợi.
Bán một ít bí tịch vô dụng, còn có thể thành lập các mối quan hệ, cớ sao mà không làm?
Dương Ngự mang vẻ mặt không tin.
Hắn biết 《 Trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp 》 không đơn giản, công pháp bên trong rất có thể là thật sự, nhưng một trăm triệu thật sự là quá nhiều.
Hắn tuy rằng hot trở lại, nhưng không kịp tiến hành hoạt động buôn bán gì, trong thẻ không có một trăm triệu.
Đừng nói một trăm triệu, một ngàn vạn đều không có, chỉ có ít ỏi mấy trăm vạn.
Dương Ngự mua không nổi, cái chủ đề này cũng theo đó ngừng lại.