Ly Huyền Thiền đại chiến với đại quân Bắc Nguỵ rung động Trác Dạ bảo.
Dịch Tiểu Phong đi theo bên cạnh Hàn Uyên, trong lòng vẫn luôn suy tư một vấn đề.
Hắn đang suy xét có nên tín nhiệm Hàn Uyên hay không.
Đối với Hàn Uyên, hắn có hiểu biết nhưng không bao nhiêu, Hàn Uyên đối với hắn càng là nói gì nghe nấy, hắn càng cẩn thận hơn.
Bạch Hồng Tiêu vì sao không thu Hàn Uyên làm đồ đệ?
Tất nhiên là có nguyên nhân.
Trong động chồng chất không ít đá vụn, ven đường còn có thể nhìn thấy thi thể, có xương trắng, cũng có thi thể bị ăn mòn một nửa.
Một đường đi đến cuối.
Đám người Dịch Tiểu Phong đi vào một chỗ quảng trường dưới nền đất, Thất Sắc Lưu Ly thụ khổng lồ cắm vào đất sinh trưởng hướng lên phía trên, phá vỡ đỉnh núi, ngẩng đầu nhìn lên, mơ hồ có thể nhìn thấy trời xanh.
Phóng mắt nhìn lại, khắp nơi đều là thi thể, rậm rạp, cũng không đếm được số lượng.
Ngay cả trên vách động cũng treo không ít thi thể, phỏng chừng là rơi xuống từ Thất Sắc Lưu Ly thụ.
Nhìn thấy mà rợn người, giống như luyện ngục.
Dịch Tiểu Phong hít sâu một hơi, bắt đầu tìm kiếm Thất Sắc Lưu Ly quả khắp nơi.
Đám người Hàn Uyên thì ở trái phải cạnh hắn.
Đất rung núi chuyển, thường hay có thi thể, đá vụn rơi xuống, kinh khủng dọa người.
Các tu sĩ khác cũng liên tục chạy tới, từng người tìm kiếm.
“Đây là Thất Sắc Lưu Ly thụ sao, trong hai trăm năm qua mai táng biết bao sinh linh vô tội.” Hàn Uyên nhìn lên Thất Sắc Lưu Ly thụ hùng vĩ, lẩm bẩm tự nói.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên nhìn thấy một đống cây cháy phía trước lập loè ánh hồng.
Hắn lập tức tiến lên.
Hắn nhanh chóng lật mấy nhánh cây đang cháy lên, nhìn một chút.
Ánh sáng hồng tiêu tán, một cái bao tay da màu đen lộ ra, bao tay có trang bị mũi tên, trước mắt còn ba mũi tên nhỏ, kích cỡ cũng không chênh lệnh nhiều so với hắn.
Dịch Tiểu Phong nhìn chăm chú, một hàng chữ chỉ hắn có thể thấy hiện ra:
Hắc Mãng ám tiễn: Pháp khí cấp thấp, mang trên tay, có thể sử dụng làm ám khí, mũi tên có bôi đầy kịch độc, chỉ cần đem linh lực rót vào trong bao tay liền có thể bộc phát ra tốc độ cực nhanh, khiến địch nhân trở tay không kịp!
Dịch Tiểu Phong mừng thầm.
Bảo bối này không tồi!
Hắn lập tức nhặt Hắc Mãng ám tiễn lên, mang vào tay trái mình.
Hắn lắc lắc, phát hiện độc tiễn được lắp thật sự chắc chắn, không dễ dàng rơi xuống.
“Hắc Mãng ám tiễn, này không phải pháp khí phòng thân của Trác Dạ lão tổ sao? Ta nhớ rõ Trác Dạ bảo hình như cũng không có lưu truyền pháp khí này.” Trần Lan nhíu mày nói.
Hàn Uyên tò mò hỏi: “Ngươi từng gặp qua?”
Trần Lan gật đầu nói: “Trác Dạ lão tổ từng bị Tố Tâm cung bắt lấy, sau khi hắn thoát đi lưu lại pháp khí này.”
Dịch Tiểu Phong tấm tắc bảo lạ nói: “Tố Tâm cung các ngươi không được, chỉ một tu sĩ Kim Đan đều không giữ được nha?”
Trần Lan trợn trắng mắt, tức giận nói: “Kia còn không phải bởi vì năm đó sư phụ ngươi giết điên rồi, tiến tới gây sự, Trác Dạ lão tổ thừa dịp rối loạn mà trốn thoát.”
------
“Nha? Sư phụ Kiếm thánh của ta giết tới điên rồi? Chính là trận chiến năm đó hắn một mình đấu ma đạo ấy sao?” Dịch Tiểu Phong tò mò hỏi.
Hắn vẫn luôn rất tò mò về thực lực thật sự của Bạch Hồng Tiêu.
Lần này đối mặt với Đồ Tâm lão tổ, bởi vì nguyền rủa, hắn tổng cảm thấy Bạch Hồng Tiêu còn không có đạt tới mức vô địch.
Tuy rằng cuối cùng Bạch Hồng Tiêu vẫn là dựa vào chính mình tru sát Đồ Tâm lão tổ, nhưng ở trong lòng Dịch Tiểu Phong, cường giả vô địch chân chính là sẽ không ngã xuống.
Hàn Uyên giành trả lời trước: “Trận chiến ấy có thể nói là vang dội cổ kim, từ xưa đến nay, không có người có thể giống như sư tổ Kiếm thánh, trấn áp ma đạo một châu, ít nhất trong lịch sử Đại Càn châu chưa từng có.”
“Kiếm thánh sư tổ khiêu chiến từng tông môn trong ma đạo ngũ hùng, từ tông chủ, đến đệ tử ngoại môn đều là bị dọa tới mức quỳ xuống đất xin tha.”
“Từ đó về sau, danh Kiếm thánh hoàn toàn dừng ở trên đầu tổ sư, lúc trước còn có các kiếm tu khác tranh phong cùng sư tổ, nhưng sau trận chiến ấy, không còn người dám cuồng ngôn có thể thắng sư tổ.”
Nhìn thấy hắn lộ vẻ mặt cuồng nhiệt, Dịch Tiểu Phong càng thêm tò mò trận náo nhiệt năm đó.
Tình tiết như vậy thật giống vai chính trong tiểu thuyết nha.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Kiếm thánh vì sao phải một mình đấu toàn bộ ma đạo?”
Hắn cất bước đi tới, tiếp tục tìm kiếm Thất Sắc Lưu Ly quả.
Cái chuyện mấu chốt này, cũng không thể chậm trễ thời gian.
Hàn Uyên đuổi kịp bước chân hắn, vừa đi, một bên lại nói: “Việc này thì không rõ ràng lắm, có người nói là bởi vì tông chủ Thiên Kiếm thánh tông thiếu chút nữa bị ma đạo hại, cũng có người nói sư tổ là vì một nữ nhân, còn có người nói là vì con hắn, mỗi người nói một kiểu.”
Trần Lan nói tiếp: “Có lẽ là vì một kiện chí bảo, ở trước trận đại chiến kia, một thanh thần kiếm xuất thế, dẫn tới thiên hạ quần hùng vì thứ này mà nổi lên tranh đoạt.”
Hai người bắt đầu tranh luận, bên nào cũng cho là mình đúng.
Dịch Tiểu Phong nghe đến đầu to lên.
Khán giả cũng theo đó mà suy đoán trận chiến năm ấy.
Cảnh tượng Đồ Tâm lão tổ bị tru diệt rõ ràng trước mắt, khán giả đều có thể đoán được là Bạch Hồng Tiêu mượn tay Dịch Tiểu Phong giết Đồ Tâm lão tổ.
Một kiếm đáng sợ kia rốt cuộc là tu vi cỡ nào mới có thể thi triển ra?
Hiện giờ, Bạch Hồng Tiêu đã trở thành nhân vật có sức hút nhất trong《 Trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp 》 , đây là phạm vi toàn cầu.
Tiết mục phát sóng trực tiếp ở các khu vực khác đều không có gian nan như khu vực phương đông, cũng không có gặp được đại năng nguyên anh như Bạch Hồng Tiêu, Đồ Tâm lão tổ.
Trong đó thực lực Bạch Hồng Tiêu thì không rõ, hư hư thực thực vượt qua Nguyên Anh.
Dưới mặt đất, không gian không ngừng rung động, bên ngoài có tiếng hò hét hết đợt này đến đợt khác.
Dịch Tiểu Phong vẫn không có nghe được âm thanh nhắc nhở tuyển thủ bị đào thải.
Xem ra giai đoạn tiết mục đầu trợ giúp rất lớn cho tuyển thủ giai đoạn hai, một đám đều rất cẩn thận.