Hắn nghiêm túc nói: “Ngươi thu ta làm đồ đệ đi!”
Dịch Tiểu Phong vừa nghe, theo bản năng nói: “Được!”
Từ từ!
Cái gì?
Thu đồ đệ?
Dịch Tiểu Phong sửng sốt.
Trần Lan năm nữ cũng kinh ngạc.
Thằng này thay đổi thái độ cũng quá nhanh nha?
Khán giả cũng choáng váng:
“Cái trò đùa gì đây?”
“Trâu bò, không làm nổi đồ đệ Kiếm thánh, làm đồ tôn Kiếm thánh sao?”
“Mẹ nó, nhặt không một vị đồ đệ Trúc Cơ cảnh tầng chín?”
“Ha ha ha ha, cười chết ta, Dịch Tiểu Phong đều choáng váng.”
“Này cũng được sao? Dịch Tiểu Phong có phải con ruột của công ty trò chơi hay không?”
“Không thể không nói, sức hút của Kiếm thánh quá khủng bố, vì đầu nhập vào môn hạ của hắn, Hàn Uyên thế nhưng tự cúi người nha?”
……
Dịch Tiểu Phong lấy lại tinh thần, tim đập nhanh hơn, nói: “Bái ta làm thầy không phải là không thể, nhưng có một vài điều, ngươi phải hiểu được, một ngày làm thầy cả đời làm thầy, đây là truyền thống nhất mạch của Kiếm thánh, không thể ngỗ nghịch!”
------
Một ngày làm thầy, cả đời làm thầy!
Tất cả người xem đều cười phun, sôi nổi bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp:
“Con mẹ nó, thật không biết xấu hổ!”
“Kiếm thánh: Ta làm sao không biết quy củ này?”
“Hàn Uyên, đứng lên! Một kiếm thọc chết hắn!”
“Được, không hổ là ngươi, thật không biết xấu hổ.”
“Dịch Tiểu Phong rất biết nắm lấy cơ hội, đổi lại những người khác, khẳng định kinh hoảng thất thố hoặc là mừng rỡ không khép miệng được, nhưng hắn biểu hiện thật sự bình tĩnh, rất thong dong!”
“Cảnh báo! Một cơn sóng trang bức sắp ập xuống!”
……
Đối mặt với quy củ của Dịch Tiểu Phong, Hàn Uyên hít sâu một hơi, nói: “Ta sẽ tuân thủ quy củ của sư môn.”
Quy củ như vậy ở Tu Chân giới quá nhiều.
Đừng nói là Tu Chân giới, giang hồ bên trong cũng như thế.
Tình thầy trò, thậm chí lớn hơn tình phụ tử.
“Sửa miệng đi.” Dịch Tiểu Phong bình tĩnh nói.
Hàn Uyên sau đó dập đầu, nói: “Bái kiến sư phụ!”
Nhìn thấy hắn quyết đoán, kiên định như thế, Dịch Tiểu Phong có chút hoảng hốt khó nói.
Mới đầu, hắn cảm thấy Hàn Uyên rất buồn cười.
Nhưng khi nhìn thấy Hàn Uyên dập đầu, hắn bỗng nhiên cảm thấy chính mình xem nhẹ Hàn uyên.
Hàn Uyên yêu thích kiếm đạo, sùng bái Kiếm thánh, vượt xa tưởng tượng của hắn.
Đổi lại là hắn, rất khó hạ hai đầu gối của chính mình.
“Ngươi tiếp tục luyện kiếm đi.” Dịch Tiểu Phong nhẹ giọng nói, sắc mặt cũng hòa hoãn xuống.
Hàn Uyên đứng dậy, đi đến một bên, tiếp tục múa kiếm.
Vị thiếu niên áo hồng ở dưới ánh trăng vẫn phong độ nhẹ nhàng như lúc trước.
Vừa rồi dập đầu bái sư tựa hồ đối với hắn cũng không có sinh ra ảnh hưởng gì.
Dịch Tiểu Phong tiếp tục tu luyện, khôi phục thể lực.
Không bao lâu, hắn liền nghe được âm thanh tuyển thủ bị đào thải.
Tổng cộng có ba vị tuyển thủ bị đào thải.
Xem ra bị tuyển ra trong mười vị tu sĩ có ba vị là tuyển thủ.
Tối nay chú định là một đêm làm người ta khó có thể đi vào giấc ngủ.
……
Trăng tàn mặt trời mọc.
Ngày cuối cùng đã đến.
Dịch Tiểu Phong mở to mắt, nhìn phía mặt trời buổi sáng sớm, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái.
U ám đã tan đi, ánh mặt trời chiếu vào trên phế tích Trác Dạ bảo, có loại cảm giác ánh sáng buông xuống nơi chiến loạn.
Nghỉ ngơi một đêm, Trần Lan năm nữ cũng khôi phục được kha khá.
“Đồ Tâm lão tổ đã chết, nguyền rủa có suy yếu hay không?” Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Trần Lan bên cạnh, mở miệng hỏi.
Thực lực Trần Lan không yếu, nếu khôi phục, tương đương với việc hắn có thêm một vị bảo tiêu.
Nghe vậy, Trần Lan mở to mắt, trả lời: “Đúng vậy, nguyền rủa tới cũng nhanh, biến mất cũng nhanh, một đêm tu luyện, linh lực của ta đã khôi phục không sai biệt lắm.”
Ánh mắt của nàng tràn ngập thần thái, vị thiên tài song linh căn tiếng tăm lừng lẫy của Tố Tâm cung đã trở lại.
Dịch Tiểu Phong vui sướng.
Hiện tại, hi vọng sống đến cuối cùng của hắn càng chắc hơn.
Đúng lúc này.
Bạch Hồng Tiêu từ trên trời giáng xuống, dừng ở đình viện.
Hàn Uyên trợn mắt, nhìn về phía hắn.
Ánh mắt tiểu tử này nhìn Bạch Hồng Tiêu vĩnh viễn phát sáng, phảng phất đang nhìn thần tượng của chính mình.
Dịch Tiểu Phong đứng dậy, hướng tới Bạch Hồng Tiêu hành lễ.
“Kiếp nạn ở Trác Dạ bảo đã được giải trừ, ta sẽ mang theo Cừu Tu Công trở về Thiên Kiếm thánh tông, kế tiếp các ngươi tự mình hành động đi.” Bạch Hồng Tiêu mở miệng nói.
Dịch Tiểu Phong vừa nghe, khẽ nhíu mày.
Không thể lại ở thêm một ngày sao?
Bạch Hồng Tiêu nhìn về phía Hàn Uyên, nói: “Nếu ngươi đã bái hắn làm sư phụ, liền đi theo bên cạnh hắn, học tập ưu điểm của hắn, đối với kiếm đạo của ngươi sẽ có chỗ lợi.”
Hàn Uyên gật đầu.
Dịch Tiểu Phong đang muốn mở miệng, Bạch Hồng Tiêu vung tay phải lên, tung ra một khối lệnh bài, Dịch Tiểu Phong theo bản năng tiếp lấy.
Hắn giương mắt nhìn lại, Bạch Hồng Tiêu đã biến mất tại chỗ.
“Đi nhanh như vậy làm gì? Vội vàng trở về Thiên Kiếm thánh tông gặp lão bà sao?”
Trong lòng Dịch Tiểu Phong phun nhổ.
Hắn cúi đầu nhìn về phía lệnh bài trong tay chính mình.
Đây là một khối lệnh bài màu đồng có viền bạc.
Thiên Kiếm lệnh!
Hắn híp mắt nhìn lại, rất mau thông tin về Thiên Kiếm lệnh hiện lên:
Thiên Kiếm lệnh: Lệnh bài của đệ tử nội môn Thiên Kiếm thánh tông, cầm lệnh bài này, có thể ra vào Thiên Kiếm thánh tông, có thể hiệu lệnh cửa hàng Thiên Kiếm thánh tông ở các thành, đồng thời Thiên Kiếm lệnh có thể tự động hấp thu thiên địa linh khí, tiến hành liên hệ với tông môn.