Vừa rồi xem biểu cảm của Đồ Tâm lão tổ, bọn họ thật đúng là cho rằng Dịch Tiểu Phong đã hù dọa lão ma được này.
Không nghĩ tới khi lão ma tùy tiện đánh lại bị hạ gục trong nháy mắt.
“Ta dựa! Dịch ca không còn?”
“Cuối cùng cũng chết.”
“Ai kêu ngươi giả trang chứ, ô ô ô, Vương Yên Nhiên tiểu tỷ tỷ không được thấy người trong lòng nữa rồi.”
“Người không tìm đường chết sẽ không phải chết…”
“A… Quá thảm, nhưng vì cái gì mà ta muốn cười?”
“Phốc —— Há há há há——”
……
Đồ Tâm lão tổ đột nhiên ra tay khiến mọi người hết hồn.
Khán giả đều cho rằng Dịch Tiểu Phong chết chắc rồi.
Lúc này.
Bên trong phế tích một đạo thân ảnh đi ra, rõ ràng là Dịch Tiểu Phong.
Hắn mặt xám mày tro, nhưng cũng không có bị thương.
Một tay cầm theo Xích Vân kiếm, trên thân kiếm lửa cháy lượn lờ kéo dài toàn bộ cánh tay hắn, nhưng thần kỳ chính là không có đốt cháy quần áo hắn.
Tay trái Dịch Tiểu Phong phủi quần áo, sắc mặt lạnh băng nhìn về phía Đồ Tâm lão tổ, lạnh lùng nói: “Rất tốt, thằng nhãi, ngươi chọc giận ta!”
“Sao có thể!”
Đồ Tâm lão tổ kinh hô, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn.
Chẳng lẽ thằng này không phải khoác lác, thật sự là Thanh Liên kiếm tiên?
Một chưởng vừa rồi, tuy không phải toàn lực, nhưng cũng dùng tám phần lực, đừng nói Luyện Khí cảnh, tu sĩ mới vào Nguyên Anh nếu không kịp phòng ngừa đột nhiên ăn một chưởng của hắn chắc chắn sẽ bị thương.
Trái lại, nhịp thở của Dịch Tiểu Phong chỉ là hơi chút hỗn loạn.
Khán giả sôi trào.
Người chủ trì ở hiện trường thu càng sắp điên rồi, gân cổ lên quát: “Trời của ta! Tuyển thủ Dịch Tiểu Phong thế mà cứng rắn chịu một chưởng của Đồ Tâm lão tổ! Đây là có chuyện gì? Chúng ta đều có thể thấy quá trình trưởng thành của tuyển thủ Dịch Tiểu Phong, hắn không có khả năng mạnh như vậy!”
Tất cả người xem đều ồ lên, các fan cuồng nhiệt kêu tên Dịch Tiểu Phong.
Bình luận bắt đầu loạn lên:
“Còn nói ngươi không viết kịch bản gốc?”
“Con mẹ nó, không có khả năng!”
“Nguyên Anh như vậy sao?”
“Trâu bò, đậu phộng, ta nổi da gà rồi!”
“Chẳng lẽ hắn thật sự là Thanh Liên kiếm tiên?”
“Ngốc tử, nếu hắn là Thanh Liên kiếm tiên, mẹ nó ta là Kiếm thánh!”
……
Sắc mặt Đồ Tâm lão tổ âm trầm, máu tươi trên mặt ngưng đọng, không hề thấy chảy máu nữa, hắn nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong, trầm giọng nói: “Thanh Liên kiếm tiên? Ta chưa nghe qua bao giờ!”
Dịch Tiểu Phong hừ nói: “Hôm nay cho ngươi lĩnh giáo một chút.”
Trong lòng chột dạ.
Mẹ nó!
May mắn Kiếm thánh không có lừa hắn, Xích Vân kiếm thật sự bị Kiếm thánh rót vào một luồng sức mạnh bảo mệnh.
Dịch Tiểu Phong có thể cảm nhận được Xích Vân kiếm truyền đến linh lực mạnh mẽ cuồn cuộn không ngừng, làm hắn cảm giác có thể phá hủy hết thảy.
Nhưng cổ lực lượng này quá mạnh, hắn rất khó khống chế.
Làm thế nào để đối phó Đồ Tâm lão tổ?
Huống hồ!
Bản thân Kiếm thánh đều không phải đối thủ của Đồ Tâm lão tổ, cổ lực lượng này cho hắn, hắn có thể giết ngược sao?
Ngẫm lại đều không thể!
Không được, phải diễn một chút!
Dịch Tiểu Phong giơ cao Xích Vân kiếm, sắc mặt lạnh lùng, lạnh giọng nói: “Một kiếm này, ẩn chứa ba ngàn năm tu vi, ngươi chuẩn bị kỹ để thừa nhận một kiếm xé rách trời cao này chưa?”
------
Ba ngàn năm tu vi?
Đồ Tâm lão tổ bị hù sợ, đôi mắt trợn ngược, cắn răng hỏi: “Ngươi rốt cuộc là ai? Mục đích của ngươi lại là cái gì!”
Một chưởng vừa rồi không có thương tổn đến Dịch Tiểu Phong, khiến cho hắn tràn ngập kiêng kị đối với Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong cũng không dám dễ dàng ra tay, sợ lộ tẩy.
“Hừ, chỉ là đi ngang qua Trác Dạ bảo, không thể nhìn ngươi giết hại sinh linh vô tội.” Dịch Tiểu Phong hừ lạnh, rút kiếm đi hướng Đồ Tâm lão tổ.
Hắn cần phải duy trì sự cường thế!
Giờ phút này nếu là không trụ được, vậy chết chắc rồi!
Ánh mắt Đồ Tâm lão tổ lập loè, lâm vào thất thần trong khi giao chiến.
Dịch Tiểu Phong từng bước ép sát, trong lòng cực kỳ khẩn trương.
Như thế nào còn không lúng túng?
Lão ma này không phải là không bị dọa chứ?
Khán giả cũng khẩn trương.
Bọn họ tuy rằng biết Dịch Tiểu Phong đang khoác lác, nhưng Dịch Tiểu Phong vừa rồi xác thật là thừa nhận được công kích của Đồ Tâm lão tổ, nghĩa là xác thật hắn có thực lực ngăn cản Đồ Tâm lão tổ.
Liền khi Dịch Tiểu Phong cách Đồ Tâm lão tổ không tới ba trượng, một tiếng xé gió truyền đến.
Đồ Tâm lão tổ theo bản năng ngửa lưng về phía sau, một thanh bảo kiếm bay qua trước mắt hắn.
Hắn liếc mắt nhìn, vừa lúc nhìn thấy Bạch Hồng Tiêu chạy như bay mà đến, cách chuôi kiếm rất gần.
Thân hình Bạch Hồng Tiêu thân hình vừa động, tay phải giơ ra ngón trỏ và ngón giữa, lấy ngón tay làm kiếm, huy kiếm chém tới, kiếm khí tung hoành, tàn sát bừa bãi hướng về phía Đồ Tâm lão tổ.
Đồ Tâm lão tổ dùng ma khí ngăn cản, nhưng vẫn bị đánh bay ra ngoài, phế tích ven đường trực tiếp nổ tung, cuồng phong gào thét, cuốn bụi đất, cọc gỗ cùng với gạch ngói bay cuồn cuộn.
Dịch Tiểu Phong ngẩn người, quá mức kinh hỉ.
Kiếm thánh còn không có hẻo!
Bạch Hồng Tiêu ngừng ở trước mặt Dịch Tiểu Phong, quần áo bay phần phật, tay phải vừa thu lại, đem bảo kiếm cách không thu hồi vào trong tay.
Trần Lan năm nữ theo đó được giải thoát, thiếu chút nữa té ngã.
Các nàng vội vàng xoay người, chạy đến phía sau Dịch Tiểu Phong, khẩn trương nhìn về phía Đồ Tâm lão tổ.
Đồ Tâm lão tổ nhìn chằm chằm Bạch Hồng Tiêu, Dịch Tiểu Phong, ánh mắt tràn ngập kiêng kị.
“Hắn vẫn là giao cho ta tới giết đi.” Bạch Hồng Tiêu lạnh lùng nói.
Dịch Tiểu Phong bình tĩnh nói: “Tốt, giết nhanh lên, ta sợ ta nhịn không được động thủ.”
Bạch Hồng Tiêu: “…”
Trần Lan năm nữ nhìn về phía Dịch Tiểu Phong ánh mắt lập lòe tia sáng kỳ dị.
Áp lực lên Đồ Tâm lão tổ chợt tăng.
Bạch Hồng Tiêu vốn là khó chơi, hơn nữa không biết gì về Dịch Tiểu Phong, tình thế không ổn.
Hắn có thể cảm giác được Dịch Tiểu Phong là thực sự có lòng tin giết hắn.
Vừa rồi khi Dịch Tiểu Phong đi hướng về hắn, bước chân không có nửa điểm chậm chạp.
Khán giả đều đang spam “tốt tốt tốt“.
Mặc kệ thực lực thật sự của Dịch Tiểu Phong như thế nào, với thái độ trang bức này của Dịch Tiểu Phong, xứng đôi hai chữ trâu bò.