Mục tiêu của bọn họ đều là Thất Sắc Lưu Ly quả, hiện tại tự nhiên không thể rời đi.
Ít nhất phải biểu đạt ra quyết tâm của bản thân cho Đồ Tâm lão tổ thấy.
Dịch Tiểu Phong một bên đi tới, một bên cân nhắc đối sách.
Nên làm như thế nào để đánh bại Đồ Tâm lão tổ?
“Đồ Tâm lão tổ trước kia bị huỷ thân thể, tàn hồn dựa vào Thất Sắc Lưu Ly thụ mới có thể lật bàn, hay sơ hở liền ở trên Thất Sắc Lưu Ly thụ?”
Dịch Tiểu Phong yên lặng nghĩ đến.
Hắn nhìn thoáng qua Thất Sắc Lưu Ly thụ hùng vĩ, khóe miệng hơi hơi co rút.
Khó khăn quá lớn!
Hắn lại không phải Tôn Ngộ Không, không có khả năng nhổ tận gốc Thất Sắc Lưu Ly thụ.
Đi tới đi tới, Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên nhìn thấy một người.
Từ Lãng!
Hắn đang thật cẩn thận đi hướng về Thất Sắc Lưu Ly thụ.
Dịch Tiểu Phong hướng Trần Lan nháy mắt.
Trần Lan hiểu ý, bắt đầu tới gần Từ Lãng.
Từ Lãng chỉ là Luyện Khí cảnh tầng một, thậm chí còn không có hoàn toàn nắm giữ linh lực trong cơ thể, lực chú ý lại đặt ở phía trước, không biết nguy hiểm vô hình đang tới gần.
Khi Dịch Tiểu Phong cách Từ Lãng không đến hai mét, hắn đột nhiên tiến lên, một kéo đem Từ Lãng vào.
Từ Lãng theo đó biến mất.
Dịch Tiểu Phong ném Từ Lãng lên trên mặt đất, nhanh chóng rút kiếm, mũi kiếm gác trên cổ Từ Lãng.
Từ Lãng vừa thấy Dịch Tiểu Phong, tức khắc sửng sốt.
Một thân áo tơi…
Quỳ rạp trên mặt đất hắn vừa vặn có thể nhìn thấy khuôn mặt Dịch Tiểu Phong.
“Thế mà là ngươi…”
Từ Lãng trừng lớn đôi mắt, biểu cảm kinh ngạc.
Cao thủ trước đó gặp được thế mà là Dịch Tiểu Phong!
Hắn còn tưởng rằng Dịch Tiểu Phong giống như những tuyển thủ khác, trở thành đồ ăn cho Thất Sắc Lưu Ly thụ, tuy còn chưa chết, nhưng sống không bằng chết.
Ánh mắt Dịch Tiểu Phong lạnh băng, hỏi: “Đem tất cả chuyện liên quan đến Đồ Tâm lão tổ mà ngươi biết nói ra, nếu là không có tin tức làm ta vừa lòng, ngươi sẽ phải chết.”
Từ Lãng không có bạo nộ, ngược lại thở dài một tiếng.
Hắn muốn đứng lên nói chuyện, nhưng Dịch Tiểu Phong dùng mũi kiếm đè chặt bờ vai của hắn, hắn sợ tới mức không dám nhúc nhích nữa.
“Dịch Tiểu Phong, từ bỏ đi, Đồ Tâm lão tổ quá mạnh, đối nghịch với hắn, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.” Bộ dáng Từ Lãng giả vờ tận tình khuyên bảo.
Tay phải Dịch Tiểu Phong run lên, mũi kiếm cắt qua da Từ Lãng, máu tươi theo cổ chảy xuống dưới.
Từ Lãng kinh hoảng biến sắc, sợ hãi hét lớn: “Ta thật sự không biết!”
Trần Lan năm nữ nhíu mày.
Thằng này cố ý la to, là muốn khiến cho những người khác chú ý?
Dịch Tiểu Phong không kiên nhẫn nói: “Tiếng nhỏ lại chút, ngươi không thỏa mãn ta, ta trực tiếp giết chết ngươi!”
Từ Lãng vừa nghe vậy, không thể không câm miệng.
“Ta chỉ biết Thất Sắc Lưu Ly thụ cùng Đồ Tâm lão tổ đã hóa thành một thể, tuy hai mà một, hiện tại Đồ Tâm lão tổ mạnh mẽ chưa từng có, chờ khi Kiếm thánh bại, nếu không phục vụ hắn, vô luận là ai, đều phải chết.” Từ Lãng thở dài nói.
Hắn mới vừa nói xong, tiếng cười kiệt ngạo của Đồ Tâm lão tổ vang lên lần nữa.
Luồng uy áp khủng bố bao phủ trong thiên địa theo đó biến mất.
Bạch Hồng Tiêu hình như bại…
Dịch Tiểu Phong khẽ nhíu mày.
Đúng lúc này!
Từ Lãng bỗng nhiên bắt lấy tay phải Dịch Tiểu Phong, thân thể tựa đầu gối xoay người, một cái tay khác bắt lấy đai lưng Dịch Tiểu Phong, muốn kéo Dịch Tiểu Phong ngã ra mặt đất.
Nhưng mà, vô luận hắn dùng sức mạnh như thế nào, cũng không lay động được Dịch Tiểu Phong.
Từ Lãng động dung, theo bản năng quay đầu lại nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Mặt Dịch Tiểu Phong không chút biến hóa nhìn xuống hắn.
Hình ảnh mười phần cổ quái.
Từ Lãng nửa quỳ trên mặt đất, đưa lưng về phía Dịch Tiểu Phong, phảng phất tiều phu cõng gỗ, dùng hết toàn lực, cũng không đứng dậy nổi.
Khán giả cười:
“Dịch Tiểu Phong: Hmmm, ngươi đang làm gì?”
“Ha ha ha ha, đây là cái tư thế gì?”
“Cười chết ta, Từ Lãng không phải thổi chính mình rất mạnh sao?”
“Lại mạnh nữa, có thể qua được người tu chân?”
“Đúng vậy, hiện tại Dịch Tiểu Phong đã là người tu chân, Từ Lãng nhiều lắm là phàm nhân tương đối lợi hại.”
“Đây là hắc quyền đánh đến vô địch thiên hạ?”
……
Từ Lãng miễn cưỡng cười vui, lúng túng nói: “Dịch Tiểu Phong… Ta…”
“Hả?” Dịch Tiểu Phong nhướng mày, mũi kiếm lại lần nữa để trên cổ hắn.
Từ Lãng nóng nảy, kêu lên: “Dịch ca… Dịch ca… Bớt giận…”
Mặt Dịch Tiểu Phong vẫn không biểu cảm gì.
Từ Lãng cắn răng nói: “Dịch ca, ta thật không rõ ràng lắm làm sao có thể đối phó Đồ Tâm lão tổ, chúng ta chính là tiểu lâu la, ngay cả lai lịch Thất Sắc Lưu Ly thụ, chúng ta đều không có điều tra rõ ràng…”
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Mục tiêu của các ngươi khi tới Trác Dạ bảo là cái gì?”
Đổi cách hỏi khác, chính là dò hỏi nhiệm vụ chủ tuyến.
Từ Lãng trả lời nói: “Chúng ta nghe nói Đồ Tâm lão tổ muốn sống lại, chuyên môn tiến đến phụ tá hắn…”
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Ma tu có nhiệm vụ chủ tuyến là phụ tá Đồ Tâm lão tổ?
Vậy cũng quá đơn giản đi!
Tuy rằng trước đó hắn đã nghĩ tới, nhưng trong lòng vẫn luôn ôm một tia chờ mong.
Bản thân Trác Dạ bảo liền muốn làm Đồ Tâm lão tổ sống lại, các tuyển thủ theo sau gia nhập, không phải xuôi gió xuôi nước?
Này đối với chính đạo mà nói, tuyệt đối không công bằng.
Còn có một cái khả năng!
Đó chính là Từ Lãng lại nói dối.
Cố ý hù dọa người!
“Thật sự?” Dịch Tiểu Phong hỏi.
Từ Lãng gật đầu, nói: “Thật sự!”
Phốc thứ ——
Tay phải Dịch Tiểu Phong run lên, trực tiếp dùng kiếm chém đầu Từ Lãng, máu tươi theo cổ vẩy ra bắn lên, dính vào váy Trần Lan năm nữ.
Năm nữ cũng không có bị dọa.
“Ngươi thành công chém giết tuyển thủ tà đạo Từ Lãng, đạt được 200 điểm tích lũy!”
“Tuyển thủ Từ Lãng bị đào thải!”
Liên tục hai tiếng nhắc nhở vang lên, tiếng sau có thể để cho tất cả tuyển thủ còn sót lại nghe được.
Dịch Tiểu Phong ngẩn người.
Mẹ!
Thế mà là tà đạo!
Thằng này quá biết diễn!
Rõ ràng là tà đạo, thế nhưng trà trộn thành lãnh tụ của tuyển thủ ma đạo?
Phòng phát sóng trực tiếp của hắn bắt đầu spam tốt tốt tốt.
Khán giả đều đứng ở góc nhìn của thượng đế, biết được Từ Lãng thừa cơ hội, bọn họ không nghĩ tới Dịch Tiểu Phong quyết đoán như vậy.