(Dịch Full) Ta Có Thể Nhìn Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 69:

Chương Trước Chương Tiếp

Ngay sau đó, một cây đại thụ dựng lên giữa trời.

Đường kính khó có thể đánh giá, mặc dù cách nhau xa xa nhưng Dịch Tiểu Phong cũng phải ngẩng cổ.

Hắn nhìn chăm chú, cây đại thụ kia vặn vẹo sinh trưởng hướng lên trời, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà bành trướng.

Rất mau, cây đại thụ kia liền cao ngất trong mây.

Nhánh cây bắt đầu nảy mầm, nở hoa kết quả.

Trái cây nở ra, từng khối thịt người rơi xuống xuống dưới, tất cả đều đã biến thành thây khô, đầu quấn dây mây liên tiếp cạnh nhau, treo ở không trung.

Mỗi người vẫn duy trì vẻ thống khổ, biểu cảm tuyệt vọng.

Phóng nhãn nhìn lại, quá nhiều, nhiều đến mức không đếm được có bao nhiêu thây khô.

Ầm ầm ầm ——

Lôi vân chợt tụ tập, từng tia sấm sét chiếu sáng Trác Dạ bảo, phảng phất ông trời đang giận dữ với thảm cảnh này.

Dịch Tiểu Phong trừng to đôi mắt.

Đây là…

Thất Sắc Lưu Ly thụ?

Trần Lan năm nữ cũng bị dọa.

“Đây là…” Trần Lan lẩm bẩm tự nói, mặt đẹp trắng bệch.

Dù cho ai nhìn thấy cảnh tượng khủng bố như vậy, đều sẽ bị dọa sợ.

Đồ Tâm lão tổ trực tiếp đứng trên một nhánh Thất Sắc Lưu Ly thụ, hắn giống như một con kiến đậu trên cây, ở trước Thất Sắc Lưu Ly thụ, hắn nhỏ bé như con kiến.

“Tôi tớ của lão tổ đâu? Còn không mau quỳ lạy lão tổ!”

“Ta là Đồ Tâm lão tổ!”

Đồ Tâm lão tổ kiệt ngạo khó thuần cười to nói, khí phách hăng hái.

Đám tu sĩ ngự kiếm phi hành lơ lửng giữa không trung, nhìn lên Thất Sắc Lưu Ly thụ.

Cầm đầu chính là nam tử áo đen, cả người hắn run rẩy, trong mắt tràn đầy sợ hãi, lầm bầm lầu bầu: “Đồ Tâm lão tổ… Sao có thể… Đó không phải truyền thuyết sao…”

Ở những nơi khác nhau trong Trác Dạ bảo, có một ít tu sĩ quỳ lạy trên mặt đất, hướng tới Đồ Tâm lão tổ dập đầu.

Những tu sĩ này đều là ma tu, trong đó còn có tuyển thủ.

Các tuyển thủ sau khi lựa chọn làm việc cho Đồ Tâm lão tổ, liền đạt được nhiệm vụ chủ tuyến.

Cũng có một ít tuyển thủ tà tu noi theo, muốn lấy lòng Đồ Tâm lão tổ, đạt được Thất Sắc Lưu Ly quả.

“Chúng ta nhanh chóng rời đi thôi!” Trần Lan trầm giọng nói.

Nàng đã cứu bốn đệ tử Tố Tâm cung, không muốn lưu lại chịu chết.

Nàng vừa dứt lời, vô số con dơi màu máu từ Thất Sắc Lưu Ly thụ bay ra, hướng ra bốn phương tám hướng bay đi, mấy con dơi này nhanh chóng biến thành hình người, trông như từng con lệ quỷ từ Cửu U âm phủ bay ra tới, chúng nó vây quanh toàn bộ Trác Dạ bảo.

Lúc này, Trần Lan năm nữ dù muốn rời đi, cũng không có dễ dàng như vậy.

------

Hơn mười con dơi lệ quỷ dừng lại trên không trung chỗ đám người Dịch Tiểu Phong, chúng nó hung tợn nhìn chằm chằm đám Dịch Tiểu Phong, phảng phất bất cứ lúc nào cũng có thể đáp xuống, mở ra cái miệng đầy răng nanh.

“Từ giờ trở đi, trong Trác Dạ bảo, ai dám trốn, sẽ phải chết so với những kẻ đáng thương trên cây còn thê thảm, thống khổ hơn!”

Đồ Tâm lão tổ tàn nhẫn cười dữ tợn, tiếng vang vọng trong thiên địa.

Lôi vân bao phủ thiên địa, không khí vô cùng áp lực.

Không có người dám nhảy ra phản bác Đồ Tâm lão tổ.

Trác Dạ bảo lâm vào trong tĩnh mịch.

Dịch Tiểu Phong cũng cảm giác được sự khẩn trương.

Đồ Tâm lão tổ quá cường thế, hơn nữa còn có đám dơi quỷ đầy trời và Thất Sắc Lưu Ly thụ cao ngất trong mây kia, Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên cảm thấy chính mình xong rồi.

Không ôm đùi Đồ Tâm lão tổ, sẽ phải chết.

Đồ Tâm lão tổ trước đó từng nguyền rủa hắn, giờ lại nhìn thấy hắn, khẳng định là muốn bóp chết hắn.

Khán giả cũng đang kích động thảo luận:

“Đồ Tâm lão tổ này có sức chiến đấu quá khoa trương, cấp độ bỏ xa toàn bộ tu sĩ trong kịch bản tu sĩ.”

“Đúng vậy, các tuyển thủ hoàn toàn là làm chó săn.”

“Chơi như vậy mới gọi là chơi, đây mới là nhân sinh, ngươi mới vào xã hội, phải đến kẹp chặt cái đuôi làm người, xem mặt đoán ý, chịu đựng áp bách?”

“Trên lầu là kẻ khờ khoác lác sao, chơi game lại chọt sang xã hội? Lão tử tốt nghiệp đại học liền có bó lớn công ty tranh giành ta, năm đầu tiền lương một tháng ba mươi triệu, sau ba năm, hiện tại một năm thu vào năm tỷ tư, thưởng cuối năm thêm ba mươi triệu, thêm các loại trợ cấp, lão tử liền không có thiệt thòi nha!”

“Kiếm thánh quỳ, lúc này ma đạo muốn thắng.”

“Mạnh dạn đoán, tiếp theo phải xuất hiện một vị tà đạo lão tổ.”

“Ngốc tử, trò chơi này không có danh nghĩa tà đạo, chỉ có chính ma lưỡng đạo, tà đạo là chỉ những kẻ chưa thể quyết định lựa chọn giữa hai bên.”

……

Đồ Tâm lão tổ nhanh chóng bước lên bảng hot search, trên mạng tranh luận rầm rộ.

So sánh với giai đoạn đầu của tiết mục, đây mới thật sự là vai đại ác.

Vai ác không có chút gì làm người ta đồng tình, trăm phần trăm thống hận, sợ hãi!

Theo tình huống trước mắt mà xem xét, Đồ Tâm lão tổ có khả năng thắng quá lớn, hầu như đã không còn gì cản trở lão.

Trừ phi Bạch Hồng Tiêu lại lần nữa động thân mà ra.

Dịch Tiểu Phong cũng đang chờ mong Bạch Hồng Tiêu lại đứng lên lần nữa.

Hiện tại cũng chỉ có Bạch Hồng Tiêu mới có hi vọng đánh bại Đồ Tâm lão tổ.

Oanh ——

Một đạo kiếm khí đáng sợ bỗng nhiên bùng nổ!

Kiếm thánh không phụ sự mong đợi của mọi người, vẫn đứng lên.

Kiếm khí chấn động nhân tâm kia bay cao xuyên thủng lôi vân, cuốn lên vô số bụi đất phế tích, hình ảnh cực kỳ đồ sộ.

Khán giả thông qua màn hình tuyển thủ ở gần nhìn thấy bóng dáng Bạch Hồng Tiêu.

Hắn đứng ở trong phế tích, tay phải rút kiếm, bạch y phần phật, tóc đen tung bay, ánh mắt trước sau sắc bén như một.

Vừa thấy, hắn giống như cũng không có bị thương, áo trắng trên người thậm chí không có dính một hạt bụi bặm.

“Bạch Hồng Tiêu, ngươi đã là nỏ mạnh hết đà, nhất định muốn chết trận?” Đồ Tâm lão tổ nhìn xuống Bạch Hồng Tiêu, châm chọc nói.

Bạch Hồng Tiêu ở trong cột kiếm khí đang bốc thẳng lên trời.

Hắn vẫn không nói một lời.

Chỉ là ánh mắt khóa chặt Đồ Tâm lão tổ.

Bạch Hồng Tiêu chậm rãi nâng tay phải, tay hắn đang run rẩy, không chỉ có đôi tay đen nhánh, cổ hắn cũng bị màu đen lan tràn.

Nguyền rủa đã sắp lan tràn ra toàn thân hắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 50%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)