Dị Giới Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng

Chương 140: Ninh hạo viễn tới thăm (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Quả thực khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.

Gần như chỉ trong nháy mắt, Ninh Hạo Viễn đã quyết định tự mình đi tới thành Vĩnh An một chuyến.

Tài năng quân sự của Hàn Hổ Cầm và Thích Kế Quang khiến chính hắn cũng có loại cảm giác tự hổ thẹn không bằng, nếu như được hai người tương trợ thì hắn cũng có thêm vài phần nắm chắc đối với việc tiêu diệt hoàn toàn Hắc Liên Giáo.

Chỉ là Lý gia thần bí khó lường, đối với việc có thể khiến bọn họ giúp đỡ hay không hắn cũng không nắm chắc.

Ninh Hạo Viễn từng bước đi tới Lý phủ.

Hắn cảm giác được, càng đến gần Lý phủ linh lực phát ra càng nồng hậu.

“Đây là Tụ Linhnh sao? Thật là thần kỳ.”

Trên mặt mang theo thán phục, hắn đã từng thấy Thuật sĩ, nhưng theo hiểu biết của hắn thì Thuật sĩ không có năng lực Tụ Linh, hoặc có lẽ là có, chẳng qua là hắn không biết mà thôi.

“Khách quý tới nhà, xin mời.”

Ngoài cửa chính của Lý gia, Trần Cung đang lẳng lặng đứng đó. Nhìn thấy Ninh Hạo Viễn dần dần đi tới, khí chất bất phàm, trong lòng nhẹ nhàng tán thưởng một phen, miệng hô lên, tay làm tư thế mời.

Hửm?

Ninh Hạo Viễn khẽ nhíu mày, hắn nhìn lướt qua Trần Cung, tỉ mỉ cảm ứng, nhất thời kinh ngạc phát hiện người này là một Thuật sĩ.

Hơn nữa còn là một Thuật sĩ có tu vi cực cao.

Tông Sư Cao Giai?

Tông Sư đỉnh phong?

“Làm phiền các hạ rồi.”

Hắn trịnh trọng hành lễ, không dám có chút nào thất lễ. Nếu thật sự là Thuật sĩ cảnh giới Đại Tông Sư thì địa vị người này còn cao hơn cả hắn.

Trần Cung gật đầu, hắn dắt Ninh Hạo Viễn đi về phía đại sảnh của Lý Phủ.

Một đường thuận lợi, Ninh Hạo Viễn nhìn binh linh tuần sát, hắn kinh ngạc phát hiện bọn họ thế mà đều có tu vi từ cảnh giới Thiên Nguyên Trung Giai trở lên.

Đến chính ba trăm thân vệ của hắn cũng chỉ mới có thực lực Thiên Nguyên sơ kỳ mà thôi.

Mà hắn chỉ quét mắt một cái thì đã thấy không ít hơn một trăm binh lính có tu vi Thiên Nguyên Trung Giai. Sắc mặt của mỗi người bọn họ đều lạnh lùng, tràn ngập sát khí, rõ ràng đều là lão tướng thân kinh bách chiến.

Rất nhanh hắn đã bước chân vào đại sảnh chính của Lý phủ theo sự chỉ dẫn của Trần Cung.

Chỉ vừa mới bước vào cả người hắn đã chấn động, tinh quang trong mắt bắn ra tứ phía, trong mắt tràn ngập chấn động nhìn về phía ba bóng người ngồi phía bên trái.

Một lão tướng thân mặc chiến giáp, khí thế hùng hồn như núi lớn.

Một nam tử trung niên mặc bào phục màu xám, trên mặt mang theo nụ cười nhạt.

Một lão giả râu tóc bạc trắng, mặt mày hồng hào.

Ba người này đem đến cho Ninh Hạo Viễn cảm giác đó là bọn họ đều giống như Trần Cung, đều là Đại Tông Sư.

Bốn Đại Tông Sư?

Hắn từ từ ngẩng đầu, chăm chú nhìn về phía thiếu niên ngồi ở vị trí thượng tọa.

“Ninh Hạo Viễn xin chào chư vị.”

Hắn chắp tay thi lễ, thân thể thẳng tắp, kể cả nơi này có bốn Đại Tông Sư hắn cũng không không chút nào luống cuống.

“Hóa ra là Quân Thần, Bắc Thần thất lễ rồi.”

Lý Bắc Thần đứng dậy, sắc mặt hơi nghiêm túc, nhẹ nhàng hành lễ.

Ninh Hạo Viễn là người duy nhất trong rất nhiều Đại Tông Sư trùm sỏ đáng để hắn kính lễ.

Mặc dù những cảnh tượng này tuy rằng không giả nhưng cũng là do hắn chuyên bày ra cho Ninh Hạo Viễn thấy.

Từ lúc Ninh Hạo Viễn mới vừa bước chân vào thành Vĩnh An thì hắn đã biết người này là người từ phương nào tới rồi.

Bố cục Cửu Long Triều Bái là trận thế phong thủy thượng thừa, cái gọi là khống chế thành Vĩnh An mà Lý Thuần Phong nói không phải là nói chơi, khắp nơi trong thành Vĩnh An này đối với hắn mà nói không có bất cứ cái gì là bí mật cả.

Đến cả hạng Thuật sĩ Văn đạo siêu việt cảnh giới Đại Tông Sư như Trinh Diễn cũng không thể tránh khỏi sự truy xét của hắn huống hồ là người khác.

Lý Bắc Thần phất tay, lập tức có thủy kính ngưng tụ lại trước mặt hắn, chiếu rõ hình bóng Ninh Hạo Viễn đi lại trong thành Vĩnh An.

Lý Bắc Thần thoáng thảo luận một chút với Trần Cung liền biết Ninh Hạo Viễn vì sao mà tới đây.

Coi như là suy đoán có chút sai lệch nhưng cũng đúng đước tám chín phần mười.

Trong thời điểm nhạy cảm này, bước vào thành Vĩnh An, hướng về phía Lý phủ thì chỉ có thể là tìm kiếm ngoại viện.

Hắn cũng không có ý định giấu giếm thân phận của Thích Kế Quang và Hàn Cầm Hổ với bất kỳ người nào. Hắn biết rõ, ai cũng không phải là kẻ ngu, sớm muộn gì rồi cũng sẽ có một ngày bị người ta tra ra.

Bây giờ Ninh Hạo Viễn tới đây, vậy có nghĩa là thân phận của hai người này đã bị tiết lộ.

Bằng không thì thân phận của hắn và Ninh Hạo Viễn khác nhau một trời một vực, đường đường là Đại Tông Sư thực sự sẽ không có chuyện hạ mình đi tới một tòa thành nhỏ bé như thành Vĩnh An.

“Lý thành chủ khách khí.”

Mặc dù tuổi tác của Ninh Hạo Viễn đã không nhỏ, cũng đã tiến giai Đại Tông Sư được hơn mười năm, nhưng tuổi thọ của cường giả Đại Tông Sư cao hơn người thường nhiều, cực hạn có thể đạt tới 150 tuổi.

Cho nên hiện tại nhìn Ninh Hạo Viễn vẫn là dáng vẻ tràn trề huyết khí, chưa hiện tuổi già.

Nhưng nhìn Lý Bắc Thần chỉ mới là dáng vẻ thiếu niên nhưng dưới trướng đã có nhiều cường giả quy hàng, trong lòng Ninh Hạo Viễn cũng cảm thán không thoi.

Hắn không khỏi cảm thấy có phải là bản thân đã già rồi hay không.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)