Sao nam nhi không cầm ngô câu, chém sạch đầu trăm vạn kẻ thù!
“Lệnh ngươi thống lĩnh Vĩnh Yên, đến thành Dương Tân, tiêu diệt quân Đại Viêm!”
“Truyền lệnh cho Hoa Hùng, đợi Liêm Pha chỉ huy!”
Lý Bắc Thần trầm giọng hạ lệnh.
“Mạt tướng tuân lệnh!”
Liêm Pha ôm quyền, vẻ mặt kiên quyết, sau đó nhẹ nhàng đứng lên, trong mắt hiện lên sát ý!
Lần này đi, nhất định cơn mưa máu sẽ đổ mấy ngày liền!
“Công Đài, ngươi tự mình đến Thôi gia quận Hoài Thành một chuyến, thu phục bọn họ!”
Lý Bắc Thần lại ra lệnh, bây giờ đã khác với trước đây, dù Thôi gia là một trong chín thế gia, nhưng bên ngoài chỉ có Thôi Hồng là người mạnh nhất, đứng hàng Địa bảng, Ám Trung lão tổ không rõ sống chết.
Nhưng cho dù hắn còn sống cũng không thành vấn đề, Trần Cung cũng là Tông Sư văn đạo, trong tay có bảo vật, đối đầu vớt một gã cảnh giới Đại Tông Sư, không thành vấn đề!
Còn có Thích Kế Quang ở bên cạnh uy hiếp, từ đầu đến cuối, thực lực của hắn đều đứng đều trong hàng các nhân kiệt của Hoa Hạ đã xuất thế!
“Vâng, chủ công!”
Trần Cung nghiêm túc, kính cẩn nhận lệnh.
“Chuyện Man tộc, Công Đài thấy thế nào?”
Lý Bắc Thần đổi chủ đề, đột ngột hỏi về cuộc chiến ở phủ Nam Lâm.
Về Man tộc, hắn không có quá nhiều hiểu biết, nhưng theo thông tin tình báo, có lẽ thực lực của Man tộc không mạnh như vậy.
Sáu Đại Tông Sư đứng đầu!
Nếu Man tộc vẫn luôn có thực lực mạnh mẽ như vậy, sao phủ Nam Lâm của vương triều Đại Võ có thể yên ổn mấy trăm năm?
Sức mạnh như vậy, cũng đã gần tương đương với vương triều Đại Võ thời kỳ đỉnh cao.
Trong chuyện này, nếu nói không xảy ra biến cố gì đó thì hắn không tin.
“Chủ công, Man tộc tấn công phủ Nam Lâm, nếu theo những ghi chép trước đó, chắc chắn chúng sẽ tàn sát khắp nơi, nhưng lần này lại có chút quái dị, Man tộc lại kiềm chế, không hề tàn sát hàng loạt!”
“Và điều này, rõ ràng là không phù hợp với tính cách của Man tộc, đây là đầu tiên.”
“Thứ hai, thông tin từ ám về truyền về rằng, sau Đại Tông Sư đều luyện ma công! Điều này hoàn toàn khác với Man tộc, Man tộc tu khí huyết, tu man lực, có thể đoán được sáu Đại Tông Sư này không phải là người Man tộc.”
Trần Cung cau màu, nghiêm nghị nói.
Thông tin không đủ, phần lớn đều là sự suy đoán, không đủ để tiếp nhận.
“Không phải Man tộc? Ma công? Chẳng lẽ là Hắc Liên Giáo? Hay một số môn phái tà ma ngoại đạo khác? Nhưng môn phái nào có thể cử ra sáu Đại Tông Sư? Không lẽ hợp tác?”
Lý Bắc Thần lẩm nhẩm, hơi trầm ngâm, với sự hiểu biết của hắn tà ma ngoại đạo tám phương không gì ngoài Hắc Liên Giáo, núi Tiếu Nguyệt, Huyền Ma Tông thực sự có Đại Tông Sư ra, những thế lực còn lại không nhất định có.
Nhưng tà ma ngoại đạo trước giờ luôn bí ẩn, tin tức rất ít khi rò rỉ ra ngoài, khiến người ta khó phát hiện.
“Chủ công, dù vương triều Đại Võ đổ nát, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, có lẽ còn có nội tình chưa thể hiện. Về việc liệu có thể ngăn cản thế công của Man tộc có không, phải xem nội tình của vương triều Đại Võ thâm hậu đến đâu.”
Trần Cung trịnh trọng nói.
Nhưng vào lúc này, Lý Thuần Phong đang ngồi dưới đột nhiên nói: “Chủ công, có Đại Tông Sư đi vào thành Vĩnh An.”
...
“Đây là thành trì bên trong địa giới phủ Bắc Xuyên?”
Vừa bước chân vào thành Vĩnh An, Ninh Hạo Viễn có chút không thể tin được, sự dư thừa linh lực như thế khiến hắn suýt chút nữa nghĩ rằng mình đã đến nhầm chỗ.
Dù là vương thành cũng không nồng đậm linh lực như nơi này!
Đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn đến phủ Bắc Xuyên, nhưng những thành trì hắn đã đi qua trước đó, đều là hoang mạc võ đạo, linh lực mỏng manh, khó có tể tu hành.
Nhưng thành Vĩnh An bây giờ?
Tưởng chừng như là thánh địa tu hành!
Biến hóa to lớn nhường này, khiến hắn vô cùng chấn động.
“Lý gia? Rốt cuộc là thần thánh phương nào...”
Hắn lẩm bẩm một mình, hắn một một chiếc áo bào màu xanh, ánh mắt tỏa sáng, trên lưng mang một cây thương dài.
Cách ăn mặc như vậy, gần giống mấy võ giả có thể bắt gặp khắp nơi trên đường phố.
Chỉ có khí chất cả người, vượt lên trên phàm tục, khiến người ta nhìn đã biết là bất phàm.
Chuyến đi này của hắn, hoàn toàn vì sau nhiều tháng điều tra, rốt cục biết được lai lịch của Cầm Hổ Tương Quân Hàn Cầm Hổ và Ma Tướng Thần Đao Thích Kế Quang.
Cả hai người đều đến từ Lý gia thành Vĩnh An phủ Bắc Xuyên!
Khi mới nhìn thấy tin tình báo, hắn cũng không dám tin.
Nhân tài như vậy, thực sự đến từ một thành trì nho nhỏ của vùng hẻo lánh nhất thuộc vương triều Đại Võ?
Sau đó Ninh Hạo Viễn điều tra tin tức của Lý gia.
Càng tìm hiểu thì hắn càng chăm chú, mặc dù đối với hắn mà nói biểu hiện thực lực bên ngoài của Lý gia không tính là gì, nhưng có một điểm khiến hắn chú ý.
Lúc thành chủ tiềm nhiệm của thành Vĩnh An vẫn còn tại vị, Lý gia vẫn là một gia tộc bình thường, cả gia tộc chỉ có hai cao thủ cảnh giới Thần Phủ. Sau khi hắn mất tích, con trai là Lý Bắc Thần lên kế vị, bị thành Thượng Dương công kích suýt chút nữa thì thành đổ người vong.
May mắn được Tông Sư Hoa Hùng cứu giúp mới thoát được kiếp nạn này.
Lúc đó là giữa tháng Hai, đến nay đã là giữa tháng Chín.
Nói cách khác, trong vòng bảy tháng ngắn ngủi, Lý gia đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.