Tại khoảnh khắc này, dường như cả thời gian cũng rơi vào yên lặng.
Gió vù vù thổi từ ngoài cửa sổ tới, cuốn bức rèm nhè nhẹ bay lên.
Lâm Ân cũng có chút kinh ngạc.
Sau đó...
Lâm Ân với đôi mắt lóe sáng và biểu cảm ngơ ngác (★? ★), vẫn ngồi trên xe lăn, đưa lưng về phía Ngả Văn tước sĩ, nói: “Thật... Thật ư? Ngả Văn tước sĩ... Có thể như vậy thật chứ...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây