Lâm Ân chẳng buồn để ý tới Trái Trái bỗng nhiên lại nổi khùng chửi bới một phen mà chẳng có lý do gì cả, hắn đang nhích về phía trước lại đột ngột chuyển hướng, dùng lực cấp tốc phanh lại, dừng ngay phía trước một cánh cửa gỗ, mới ngẩng đầu nói:
“Tới rồi, có lẽ nơi này chính là văn phòng tạm thời của Ngả Văn tước sĩ.”
Trái Trái khiếp sợ mà đưa mắt ngó trái ngó phải, cuối cùng mới mở miệng nói: “Đầu, cái khác ta cũng không muốn hỏi, nhưng ta muốn biết chuyện này, ngươi đã làm như thế nào để phanh lại chính xác khi đang trườn với tốc độ nhanh như vậy? Rõ ràng vừa rồi ngươi còn lao vù vù như vũ bão mà?”
Lâm Ân nâng chiếc kính một mắt lên, chậm rãi nói: “Đây là thiên phú của đàn ông, ngươi vốn là một bàn tay thuộc giống cái thì cần biết làm gì?”
Nói xong, Lâm Ân lập tức nâng tay lên, bang bang gõ cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây