Sáng sớm vừa lên.
Tiệm Dược Tề Cưa Máu.
Lâm Ân với vẻ mặt tràn đầy áy náy cầm bàn chải, “Soạt soạt soạt” giúp Bạch Dật đã bị đông lạnh (((;꒪ ꈊ ꒪;))) đến cứng đờ giống như một bức tượng điêu khắc, quét đi lớp tro bụi và sương giá trên người.
Hắn khụ khụ hai tiếng, nói: “Thật có lỗi, Bạch Dật, không phải đại ca cố ý bỏ quên cậu đâu, chỉ vì ngày hôm qua đã xảy ra một chút chuyện quá quan trọng, cho nên trong một thoáng chốc, đại ca không nhớ đến thôi… Đã để cậu bị treo trên cột cờ lâu như vậy.”
Nhìn thấy vẻ mặt ngây dại của Bạch Dật, Lâm Ân ( ̄ω ̄;) thực sự không biết nên an ủi gã như thế nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây