Mười mấy giây sau, Bạch Dật run rẩy nuốt một ngụm nước miếng, ôm bả vai không ngừng rung động, lặng lẽ nằm nơi đó, nhìn qua giống như một thiếu nữ vừa bị xâm phạm.
Còn Lâm Ân lại nheo mắt, nâng chiếc kính một mắt lên, lấy băng dán ra, trực tiếp dính lên mí mắt trái của gã, sau đó dán cố định vào trán, làm như vậy gã sẽ không nháy mắt dù cơ thể phản ứng quá khích.
Lâm Ân “Ca ca” hoạt động ngón tay một chút, rồi nghiêm túc nói: “Tiểu đệ ngốc nghếch kia, đại ca chuẩn bị bắt đầu rồi, cậu nhớ kiên nhẫn một chút, đại ca chỉ xọat xoạt hai cái thôi, rất nhanh.”
Bạch Dật run rẩy nói: “Anh... Anh không định dùng công cụ gì sao? Lại trực tiếp dùng tay móc ra ư?”
Lâm Ân mỉm cười: “Không sao đâu, cứ tin tưởng vào anh, trước kia mỗi lần đại ca móc đều dùng ba ngón tay, về sau được học y thuật chân truyền của thầy, hiện giờ đại ca đã học được cách dùng hai ngón tay rồi, ha hả ha hả —— “
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây