Hoắc Đào Đào bị bấu cổ, giọng nói khàn khàn: “Tôi không phải sao chổi, tôi là Thần thú con.
Thương Vấn Thanh nhìn dáng vẻ khó chịu của cô bé thì vô cùng đau lòng, nói: “Dì ấy có làm gì thì cũng chỉ là vô tình thôi. Dì ấy vẫn còn là trẻ con. Người cậu hận là tôi, chỉ cần cậu thả dì ấy, cậu muốn xử lý tôi thế nào cũng được.
Trịnh Triều im lặng một lát, giở giọng châm chọc: “Hiên ngang lẫm liệt quá nhỉ, tự cho mình là vĩ đại à.
“Ta không phải vĩ đại gì cả, chỉ là trẻ con vô tội. Dì ấy không nên bị cuốn vào ân oán của người lớn.
“Được, chỉ cần mày dám vào đây, tao sẽ thả nó ra ngoài. Trịnh Triều bỗng nhiên đổi ý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây