Tạ Minh Vọng lại cười nói: "Em cũng đừng có trách ba, ba giấu em tự nhiên cũng có suy nghĩ của ba."
Tạ Hầu Tông đối với ông và Tạ Tri Diệc cũng có khác biệt, Tạ Minh Vọng cũng biết được điểm này, nhưng ông cũng không đi so đo, ông là một người biết thỏa mãn với cuộc sống, những thứ trước mắt, ông hết sức quý trọng, sẽ không đi những thứ đồ không thuộc về mình.
Tạ Tri Diệc khóe miệng gượng gạo nở một nụ cười: "Em chẳng qua là cảm thấy không hiểu được ông ấy, ông ấy thật giống như che giấu em rất nhiều chuyện, không thể lường trước được."
"Em thậm chí cảm thấy hơn ba mươi năm qua không có gì là rõ ràng, có lẽ qua một khoảng thời gian nữa, ba sẽ lại cho em biết thêm một bí mật lớn."
Tạ Tri Diệc nói xong cũng rơi vào yên lặng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây