Thương Vấn Thanh còn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra lắm, đành phải ôm lấy cục bột nhỏ liên tục vỗ về: “Vỡ rồi tì mua cái khác, không sao cả, đừng khóc nữa.
“Dì không muốn ở chỗ này nữa, dì muốn quay về với con. Hoắc Đào Đào chôn chặt vào cổ của Thương Vấn Thanh, trong giọng nói còn mang tiếng nức nở.
“Được rồi, cháu mang dì đi. Thương Vấn Thanh nhìn về phía Tạ Tri Diệc, vẻ mặt của anh trầm mặc, đành phải dùng khẩu hình để nói với anh: “Vậy tôi mang dì ấy về trước nhé.
Thương Vấn Thanh ôm Hoắc Đào Đào rời đi rồi, Tạ Tri Diệc ủ rũ cúi đầu ngồi bên giường, trên mặt đất còn có hai con hạc giấy ướt sũng, Hoắc Đào Đào không nhặt lên.
Anh nhìn về phía mặt bàn, trên đó có một hộp thuốc, là thứ tốt mà Hoắc Đào Đào nói đã mua cho anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây