Mễ Lị không giấu lời nói được, hạ giọng nói thầm bên tai Tạ Lan: "Chú của cậu lạnh quá đi."
Tạ Lan hơi xấu hổ, nhẹ giọng đáp: "Chú ấy vẫn luôn như vậy, nhưng chú ấy là người rất tốt."
"Anh!"
Thương Vấn Tinh đứng từ xa trông thấy bóng dáng anh trai xuống xe, mặt thằng bé tràn đầy hưng phấn, kéo tay Hoắc Đào Đào chạy vội tới.
Chân ngắn nhỏ của Hoắc Đào Đào không chạy nhanh bằng thằng bé, nhưng cô bé cũng loạng choạng mà cố gắng chạy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây