“Sao... tức giận rồi à!”
Tần Giang chống tay xuống bàn nhìn thẳng vào Ngô Nhạc: “Tức giận rồi... thì ông cũng chẳng làm được gì, từ xưa đến nay đều lấy thành bại luận anh hùng.”
“Cho dù ông không coi trọng Diệp Kế Khai, nhưng người ta cũng là hiệu trưởng trường đại học dân lập, còn ông thì sao, cao đẳng, phân hiệu, lại còn là... phó hiệu trưởng...”
Ngô Nhạc: “Cậu...”
Tần Giang: “Tôi cái gì mà tôi... Nghe cho rõ đây, ngày mai tôi sẽ chuyển công ty Hắc Long ra khỏi trường dạy nghề, từ nay về sau công ty Hắc Long sẽ không còn bất cứ quan hệ gì với trường dạy nghề nữa, tôi cũng sẽ không lấy thân phận học sinh trường dạy nghề để tham gia bất kỳ giải thưởng khởi nghiệp đại học nào sau này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây