Nói rồi, ánh mắt ông ta nhìn sang bố mẹ Phùng Lân. Nhìn khuôn mặt hai người rất giống Phùng Lân, ông ta liền đoán ra được phần nào, lập tức cung kính cười nói với bố mẹ Phùng Lân: “Chắc hẳn hai vị là bác trai, bác gái! Tôi là Văn Huy! Bạn... đối tác làm ăn của Phùng tổng.”
“Bác trai, bác gái vừa nhìn đã thấy là người bất phàm, thảo nào lại sinh ra được người con trai tài giỏi như Phùng tổng. Bác trai, bác gái! Đây là danh thiếp của tôi, sau này đến Tùng Giang nếu có việc gì cứ gọi điện thoại cho tôi, Phùng tổng bận trăm công nghìn việc, rất có thể không có thời gian, còn tôi thì rảnh rỗi, gọi là có mặt ngay!”
Những lời nịnh nọt cứ thế tuôn ra từ miệng ông ta.
Phùng Khải: (☉_☉)
Không phải chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây