Bên ngoài.
Tiểu Tôn vừa ra khỏi cửa, ly trà sữa trên tay đã bị Bạch Vệ Quốc giật lấy, không khỏi cười khổ: Rõ ràng rất coi trọng con gái nhưng lại giả vờ không quan tâm, đúng là mấy lão già cổ hủ thích sĩ diện.
Srụp...
Bạch Vệ Quốc uống một ngụm khẽ nhíu mày: “Thế này thì ngọt quá rồi? Uống một ngụm cũng thấy ngấy, thứ này có thể bán được cho bao nhiêu người? Vậy mà Tần Giang dám mở một lúc tám mươi cửa hàng?”
Hiển nhiên ông không coi trọng trà sữa lắm, chưa nói đến thích, vị sữa quá ngọt, uống vào không sảng khoái bằng Coca Cola, ông thấy thứ này căn bản chẳng có thị trường gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây