Uông Phong nói với hàm ý sâu xa: “Cậu thật sự dám ăn cùng chúng tôi sao?”
Tần Giang: “Là một công dân Trung Quốc, tôi có quyền ăn cơm cùng bất kỳ ai, không phải sao?”
Nói xong hắn gắp một miếng thịt bỏ vào miệng.
Đồng thời Chu Chính ngồi bên trái Tần Giang cũng cầm lấy một đôi đũa, sắc mặt cậu ta cũng rất bình tĩnh, mặc dù ánh mắt có chút co rút lại, thể hiện sự kinh ngạc và lo lắng nhưng biểu hiện bên ngoài lại vô cùng bình tĩnh, cậu ta gắp một miếng thịt lên, bình tĩnh nói: “Gọi chúng tôi đến đây chẳng phải là muốn cùng ăn lẩu sao?”
Lúc này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây