Đệ Tử Của Ta Tất Cả Đều Là Đại Đế Chi Tư

Chương 526: Đại điển bắt đầu

Chương Trước Chương Tiếp

. . . . . . . . .

Thánh Phù đại điển là thi đấu giữa các phù sư đến từ vô số chi nhánh của Thánh Phù tông.

Vì Thánh Phù tông muốn kiểm nghiệm năng lực bồi dưỡng đệ tử của các chi nhánh.

Nếu như một thời gian dài mà thiên phú của các đệ tử không xong, tạo nghệ phù triện cũng không đạt tới yêu cầu của Thánh Phù tông thì sẽ bị vứt bỏ.

Chi nhánh nào thích ứng được thì tồn tại.

Quy tắc này của Thánh Phù tông chính là nguyên nhân có thể trường tồn, khống chế đạo thống phù sư ở giới vực trung vĩ độ.

Giờ phút này trước người Đổng Ngâm có một nam tử trung niên nở nụ cười trào phúng nói:

“Trông đám người được lần này cũng không có sự biến hóa lớn.”

Sắc mặt Đổng Ngâm không hề có sự thay đổi, vẫn như gió thổi mây trôi.

Hinh như đã không bị lời châm chọc của đối phương ảnh hưởng.

Còn sắc mặt Yến Lí Băng, Khương Ân Sĩ cùng với Dương Tổ Chính lại vô cùng âm trầm.

Đinh Thiếu Khánh nhẹ giọng giải thích với Mục Phù Sinh bên cạnh:

“Thần Phù tông và Tiên Phù môn vẫn luôn là hai chi nhánh cường đại nhất của Thánh Phù tông.”

“Hai bên như đối thủ một mất một còn, nhưng mấy năm nay Thần Phù tông luôn có thành tích không quá lý tưởng, bị Tiên Phù môn đè đầu.”

“Nam tử trung niên này là môn chủ Tiên Phù môn, Vinh Vũ.”

Mục Phù Sinh gật gật đầu.

Trách không được lại chủ động tiến tới trào phúng.

Chỉ nghe Vinh Vũ cũng không có ý định buông tha Đổng Ngâm, tiếp tục nói:

“Như thế nào, vẫn là hắn mang đội sao?”

Hiển nhiên Vinh Vũ đang chỉ Yến Lí Băng.

“Nếu trình độ vẫn như trước đó, e là Thần Phù tông các ngươi phải bại trận rồi.”

Đổng Ngâm lại lắc lắc đầu, cười nói:

“Thay đổi người?”

Thay đổi người sao?

Vinh Vũ hơi sửng sốt dời mắt về hướng Đổng Ngâm chỉ, nhìn Mục Phù Sinh.

“A? Nói như vậy tiểu tử này có cảnh giới phù sư cao hơn Yến Lí Băng?”

Mục Phù Sinh cười nói: “Không dám, tiểu bối bất tài, vừa thông qua khảo hạch Thiên Phù Sư không lâu.”

Lời của Mục Phù Sinh khiến Vinh Vũ cùng với năm tên đệ tử phía sau đều sửng sốt.

Ngay sau đó hắn không khỏi cười nhạo.

“Một tên Thiên Phù Sư dẫn đầu?”

“Thực lực của Thần Phù tông thật sự càng ngày càng lùi!”

“Nghĩ đến thế lực trước kia có thể tranh phong với chúng ta mà giờ lại thế này, e là không bằng các chi nhánh khác luôn rồi.”

Ngay cả Vinh Vũ cũng vỗ vỗ vai Đổng Ngâm, lắc đầu nói:

“Xem ra Minh Quang vực các ngươi thật sự không có hạt giống tốt, vận số đã hết. . . . . .”

“Chuyện này không cần Vinh môn chủ nhọc lòng.”

Đổng Ngâm đẩy tay Vinh Vũ ra, trên mặt treo nụ cười nhàn nhạt, nói:

“Rốt cuộc có thực lực thế nào, đến lúc thi đấu các ngươi sẽ được kiến thức.”

Nói xong, Đổng Ngâm không thèm để ý tới mấy người Tiên Phù môn nữa.

Lẳng lặng chờ đợi Thánh Phù đại điển bắt đầu.

Vinh Vũ thấy thế, cười lạnh một tiếng.

Nói với một tên thanh niên phía sau:

“Đến lúc đó không cần che giấu thực lực, hung hăng đạp Thần Phù tông dưới chân.”

“Thánh Phù tông sẽ cho Tiên Phù môn chúng ta càng nhiều tài nguyên hơn.”

Trước kia.

Thần Phù tông và Tiên Phù môn có thực lực tương đương nhau.

Tài nguyên từ Thánh Phù tông phát xuống cũng tương đương nhau.

Nếu như có thể hoàn toàn đạp Thần Phù tông xuống.

Vậy thì Thánh Phù tông cũng sẽ đưa phần tài nguyên thuộc về Thần Phù tông nghiêng sang Tiên Phù môn.

Còn các chi nhánh khác sao?

So với Tiên Phù môn thì có sự chênh lệch quá lớn, căn bản không lọt mắt.

. . . . . .

Đã đến giờ chính ngọ.

Mặt trời chói chang treo trên không.

Lúc này có một tiếng chuông vang lên.

Giống như truyền khắp toàn bộ Thương Khung vực!

Tiếng chuông vang lên đại biểu cho Thánh Phù đại điển sắp bắt đầu.

Có ba lão giả lặng yên xuất hiện trên không trung.

Thần hồn của ba lão giả giống như vực sâu không có điểm cuối.

Đệ tử và tông chủ, môn chủ các chi nhánh đều chắp tay hành lễ.

Ba lão giả này là ba vị thái thượng trưởng lão của Thánh Phù tông.

Là ba đại diện có tạo nghệ phù triện cao nhất ở giới vực trung vĩ độ.

Đều đạt tới nửa bước Thần Phù Sư!

Dù các tông môn thế gia đến xem cũng phải lễ kính ba phần, hơi khom người với ba lão giả.

Ba lão giả đều gật gật đầu.

Ngay sau đó, lão giả râu dài ở giữa trầm giọng nói:

“Các vị cũng đã biết rõ quy tắc của Thánh Phù đại điển, lão phu không nói nhiều nữa.”

“Trước khi mặt trời xuống núi hoàn thành là được.”

“Hiện tại các vị có thể bắt đầu rồi.”

Nói xong, đệ tử các tông môn đều bước lên trên đài cao!

Trên đài đã sớm có mấy trăm cái bàn gỗ, trên bàn gỗ bày sẵn lá bùa.

Có người gian lận cầm theo phù triện đã sớm khắc dấu hay không?

A?

Đây là hành vi vũ nhục trí thông minh của ba tên thái thượng trưởng lão.

Bọn họ đều là nửa bước Thần Phù Sư!

Thần hồn mênh mông biết chừng nào, có bao nhiêu người có thể tránh khỏi sự dò xét của bọn họ?

Sau khi lên đài, Mục Phù Sinh liền nhìn thấy thanh niên Tiên Phù môn dùng ánh mắt khiêu khích nhìn hắn.

Người này là người dẫn đầu bên Tiên Phù môn, tên là Lỗ Đệ.

Đã tiếp cận cảnh giới Tiên Phù Sư!

Thực lực mạnh hơn Yến Lí Băng một phần!

Mục Phù Sinh cũng không có để ý tới hắn mà tìm một bàn gỗ ngồi xuống.

Hắn bắt đầu suy nghĩ xem mình nên khắc dấu phù triện gì mới có thể khiến cho ba vị thái thượng trưởng lão Thánh Phù tông chú ý?

Cấp bậc phù triện thì càng cao càng tốt.

Đồng thời, bọn họ là nửa bước Thần Phù Sư, có phù triện nào mà chưa từng xem qua?

Cho nên không thể chọn những phù triện bình thường quen thuộc.

Nhưng mà phần lớn phù triện trong Phù Ấn Chi Thư đều là loại mà bọn họ chưa bao giờ gặp qua. . . . . .

Cửu trọng lôi thuẫn cùng Thiên lôi độn phù không được.

Tử tiêu diệt thế lôi trận phù là sát chiêu.

Sau Thánh Phù đại điển, chắc chắn Tà vực sẽ biết được tin tức!

Đã như vậy. . . . . .

Mục Phù Sinh nhẹ nhàng cười rồi nâng phù bút trong tay.

Bên trên có lôi quang nho nhỏ lập loè!

Ngay sau đó hắn không chút do dự hạ bút.

Hắn chọn Linh phù đỉnh bên trong Phù Ấn Chi Thư, Tứ Hải Nộ Lôi phù!

Uy lực của nó đã tiếp cận phù triện Tiên giai!

. . . . . .

Các tông môn, thế lực vây xem thấy lực lượng thần hồn bắt đầu tràn ngập đài cao thì ánh mắt liền tập trung vào các phù sư!

“Không biết lần này có thể mượn sức mấy tên phù sư.”

“Nếu như có thể mượn sức phù sư của Thần Phù tông hoặc Tiên Phù môn thì quá tốt!”

“Tiên Phù môn có thể, Thần Phù tông thì thôi đi, mấy năm nay đã bắt đầu xuống dốc rồi.”

“Thần Phù tông sao? Dù không bằng Tiên Phù môn nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, cũng không phải lão gia hỏa nhà ngươi có thể dễ dàng mượn sức nha!”

Trong khi các thế lực nghị luận thì đột nhiên tất cả ánh mắt đều chuyển đến trung tâm đài cao.

Nơi đó có một đạo lôi quang phóng lên cao!

Có mây đen hoàn toàn che lấp mặt trời!

Ngay cả ba tên thái thượng trưởng lão cũng ghé mắt.

Bên dưới lôi quang chính là Mục Phù Sinh!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)