. . . . . . . . . . .
Thánh Phù đại điển cử hành ở Thánh Phù tông Thương Khung vực vào ba ngày sau.
Giờ phút này trước động phủ Thiên cấp, tông chủ Đổng Ngâm xuất hiện ở nơi đây.
“Tạ lão.”
Tạ Ngôn vẫn đang quét mặt đất.
Dù mặt đất đã không có lá rụng hay trro bụi nhưng Tạ Ngôn vẫn không ngừng quét quét.
Theo lời hắn thì không phải quét tro bụi mà là quét tạp niệm trong lòng.
Đối với phù sư mà nói, tâm cảnh cực kỳ quan trọng, phải vững vàng.
Tu đạo cũng như thế.
“Thế nào?”
Tất nhiên Đổng Ngâm biết Tạ Ngôn đang hỏi chuyện gì, vì thế cười gật đầu nói:
“Tạ lão, ít nhiều nhờ ngài phát hiện ra hạt giống tốt.”
“Lần Thánh Phù đại điển này e là phải dựa vào hắn.”
Tạ Ngôn bình thản nói:
“A? Ta nhớ rõ không phải có tiểu gia hỏa tên Yến Lí Băng đã đạt tới Linh Phù Sư sao? Vì sao phải dựa vào Thiên Phù Sư như Mục Phù Sinh?”
Nghe vậy, Đổng Ngâm lại cười nói:
“Tạ lão không cần giấu ta, lực lượng thần hồn cùng với trình độ phù triện của Mục Phù Sinh, nếu chỉ là Thiên Phù Sư thì chức vị tông chủ Thần Phù tông này cũng đổi được rồi!”
Hiển nhiên quan sát biểu hiện của Mục Phù Sinh xong thì Đổng Ngâm cũng đã nhìn ra manh mối.
Đây cũng là Mục Phù Sinh cố ý để lộ.
Trước đó hắn làm mọi chuyện đều là vì bại lộ thực lực của mình cho cao tầng Thần Phù tông biết.
Sau đó được coi trọng, ôm lấy bắp đùi Thánh Phù tông!
Tạ Ngôn gật gật đầu nói:
“Coi như không mù.”
Trong Thần Phù tông này cũng chỉ mình Tạ Ngôn mới dám nói chuyện kiểu này với tông chủ Thần Phù tông!
Đổng Ngâm cũng không hề tức giận.
Chỉ thấy Đổng Ngâm cười nói:
“Hành động lần này của Tạ lão xem như là muốn bồi dưỡng truyền nhân sao?”
Tạ Ngôn lắc đầu nói:
“Đường của hắn do hắn tự mình đi, ta không dạy được hắn.”
“Ta làm như vậy chỉ vì không muốn hắn mờ nhạt thôi.”
Đổng Ngâm nghe mà kinh ngạc.
“Ngài không thể dạy hắn? Vậy có ai ở Minh Quang vực này có thể dạy phù đạo cho hắn?”
Nói đến đây.
Đổng Ngâm muốn nói thêm gì đó nhưng lại thôi.
“Thôi, Tạ lão làm việc ta vẫn không cách nào đoán trước.”
“Tiểu bối cáo từ trước.”
Nói xong liền chắp tay với Tạ Ngôn rồi biến mất tại chỗ.
Sau khi Đổng Ngâm đi rồi thì Mục Phù Sinh liền tới.
Tạ Ngôn nhìn về phía Mục Phù Sinh, nói:
“Rốt cuộc không định ẩn giấu nữa sao?”
Mục Phù Sinh cười nói:
“Ở trước mặt các ngài tự nhiên không cần ẩn rồi.”
“Xem ra tiểu tử ngươi đã sớm tính toán.”
Tạ Ngôn lắc đầu nói:
“Được rồi, cùng ta đi Phù Tháp nhận thưởng.”
Phần thưởng.
Tự nhiên là phần thưởng cho Mục Phù Sinh hoàn thành nhiệm vụ ở Hạo Nhiên đại lục.
Dù sao cũng do Phù Tháp tuyên bố.
Mục Phù Sinh gật gật đầu đi theo Tạ Ngôn tiến về Phù Tháp.
Tới Phù Tháp, Tạ Ngôn cũng không kinh động nhiều người.
Mang theo Mục Phù Sinh một đường lên tới tầng thứ chín, cũng chính là đỉnh tháp.
Trên cửa có một phù triện.
Nếu như không xé xuống thì không thể mở cửa.
Toàn bộ Phù Tháp, chỉ có tháp chủ Phù Tháp tháp mới có thể xé phù triện này xuống.
Ngay cả Tiên Phù Sư như đại trưởng lão cũng không làm được.
Nhưng mà Tạ Ngôn lại dễ dàng xé xuống giống như xé một tờ giấy bình thường.
Thấy cảnh này, Mục Phù Sinh cũng không có vẻ bất ngờ, ngược lại nhẹ nhàng cười.
Tạ Ngôn liếc Mục Phù Sinh, nhẹ giọng nói:
“Hình như ngươi cũng không bất ngờ?”
Mục Phù Sinh buông tay nói:
“Rõ ràng là trưởng lão Thần Phù tông nhưng lại có thể an bài nhiệm vụ Phù Tháp cho ta.”
“Lại còn có thể phát phần thưởng.”
“Ở Thần Phù tông, ngay cả tông chủ cũng cực kỳ tôn kính ngài.”
“Kết hợp mấy điều kiện này hoàn toàn không có gì khó đoán.”
Không sai.
Tạ Ngôn là tháp chủ Phù Tháp tháp, Mục Phù Sinh đã sớm phát hiện.
Chỉ là tới bây giờ mới hoàn toàn xác định cho nên cũng không kinh ngạc.
Tạ Ngôn gật gật đầu, “Không tồi, nhìn nhận rõ ràng cũng là một trong cách yếu tố cần để có thành tựu trên phù sư chi đạo.”
Ngay sau đó hắn mang theo Mục Phù Sinh tiến vào trong.
Bên trong bày biện rất đơn giản.
Một chiếc ghế nhỏ, một cái bàn gỗ cùng với kệ sách lớn.
Trên kệ sách nhét đầy sách cùng với mấy cuộn da.
Từ màu sắc của sách có thể thấy được đã rất xưa, nhưng bề mặt lại không dính một chút tro bụi nào.
Tạ Ngôn ngồi xuống ghế rồ nhìn về phía Mục Phù Sinh nói:
“Ta nói rồi, hoàn thành nhiệm vụ sẽ có phần thưởng.”
“Nói đi, ngươi muốn cái gì?”
Mục Phù Sinh không có nghĩ nhiều, lập tức đáp:
“Không biết Tạ lão nghe qua Tà vực chưa?”
Tà vực?
Tạ Ngôn hơi sửng sốt.
Ngay sau đó gật đầu nói:
“Một thế lực xếp cuối trong nhóm nhị lưu, như thế nào, ngươi có thù oán với bọn họ?”
Mục Phù Sinh gật đầu nói:
“Bọn họ bắt phụ thân ta.”
Nghe vậy.
Tạ Ngôn liền nói:
“Ngươi muốn ta hỗ trợ ngươi đối phó Tà vực?”
“Không sai.”
“Có thể.”
Tạ Ngôn gật gật đầu nói:
“Tuy Tà vực chỉ là thế lực xếp chót trong nhóm nhị lưu nhưng lại có quan hệ với Quỷ tộc.”
“Dù ta là tháp chủ Phù Tháp nhưng Phù Tháp trung lập, không cách nào triệu tập lực lượng.”
“Cho nên ngươi cần phải được Thần Phù tông ủng hộ.”
Nói đến chỗ này.
Tạ Ngôn hơi sửng sốt, suy tư một lát liền phản ứng lại:
“Chuyện mấy ngày nay ngươi làm là vì việc này đi?”
Mục Phù Sinh cười nói:
“Không hổ là Tạ lão.”
“Thần Phù tông đã ổn, vì để đảm bảo ta sẽ giành lấy sự coi trọng của Thánh Phù tông trên Thánh Phù đại điển.”
Tuy rằng gần đây Mục Phù Sinh hành sự cực kỳ cao điệu và cuồng ngạo.
Nhưng vẫn cẩn thận thực hiện kế hoạch cứu vớt phụ thân.
Tuy rằng Phù Tháp và Thần Phù tông mạnh mẽ hơn Tà vực nhưng chung quy không để hắn nắm chắc mình có thể cứu phụ thân.
Dù sao cứu người và giết người là hai khái niệm.
Khó khăn cũng chênh lệnh nhiều.
Ánh mắt Tạ Ngôn trở nên cổ quái.
Hình như tiểu tử này cẩn thận quá mức rồi?
Nghĩ lại thì người hắn muốn cứu là phụ thân nên cẩn thận quá cũng không phải không có lý.
“Được rồi, tiếp theo.”
Nói xong liền phất tay, có một cuộn da từ trên kệ sách bay về phía Mục Phù Sinh.
Mục Phù Sinh tiếp lấy, vừa mở ra liền sửng sốt.
【 Dưỡng Hồn Thuật 】
Tạ Ngôn giải thích:
“Dưỡng Hồn Thuật này là ta lấy được trong một di tích khi rèn luyện thời trẻ, cô đọng ra hồn hỏa liền có thể gia tăng lực lượng thần hồn liên tục.”
“Tự nhiên, cô đọng ra hồn hỏa có phẩm chất càng cao thì lực lượng thần hồn tăng lên càng nhanh.”
“Thời khắc mấu chốt cũng có thể lợi dụng hồn hỏa tiến hành công kích thần hồn địch nhân.”
Thần hồn vốn có thể phát ra công kích.
Hơn nữa khó lòng phòng bị!
Nhưng thuật pháp nhằm vào thần hồn lại cực kỳ thưa thớt.
Có thể nói, lợi dụng hồn hỏa công kích thì uy lực sẽ rất lớn, còn có thể dùng để công kích thực thể!
“Bên trong đó có tám tầng hồn hỏa, ta mới cô đọng đến tầng bốn đã là cực hạn.”
Mục Phù Sinh chắp tay nói:
“Đa tạ tiền bối.”
Tạ lão phất tay nói:
“Đi thôi, coi như ta bán cho ngươi một nhân tình trước.”
Sắc mặt Mục Phù Sinh cứng lại, ngay sau đó ngượng ngùng nói:
“Tạ lão, ta có thể từ bỏ Dưỡng Hồn Thuật này không?”
Tạ Ngôn: “. . . . . .”