. . . . . . .
Thần Phù tông là thế lực phù sư đệ nhất giới vực trung vĩ độ, chi nhanh của Thánh Phù tông.
Tự nhiên thực lực không yếu, là một trong các thế lực nhị lưu ở giới vực.
Tông chủ Thần Phù tông Đổng Ngâm là một vị Tiên Phù Sư.
Giờ phút này, trong đại điện trên chủ phong Thần Phù tông.
Mục Phù Sinh tiến vào địa điện liền cảm nhận được tòa đại điện này bị đủ loại phù triện phủ kín!
Hơi thở của những phù triện đó cũng không có tràn ngập bên trong đại điện, ngược lại khuếch tán ra bên ngoài, bao bọc cả Thần Phù tông!
Có tác dụng hộ tông và hội tụ càng nhiều linh khí cùng với ý cảnh.
Nhưng mà dùng nhiều phù triện như thế rất là phô trương. . . . . .
Dựa theo suy nghĩ của Mục Phù Sinh là làm màu.
Xét theo một phương diện nào đó thì đây là nội tình của Thần Phù tông.
Giờ phút này trong điện có bốn người đang đứng.
Một nam tử trung niên thì ngồi trên vị trí thủ vị có hơi thở nội liễm, thần hồn chi lực giống như một đại dương mênh mông!
Vô cùng vô tận!
Hiển nhiên, người này chính là tông chủ Thần Phù tông Đổng Ngâm.
Ba người còn lại, Mục Phù Sinh nhận thức một người.
Chính là Đinh Thiếu Khánh trước đó tiến vào Phù Tháp tham gia khảo hạch Thiên Phù Sư.
Tự nhiên Đinh Thiếu Khánh cũng nhìn thấy Mục Phù Sinh, sắc mặt không khỏi trở nên kỳ quái:
“Gia hỏa này cũng muốn tham gia Thánh Phù đại điển?”
Thánh Phù đại điển?
Nghe bốn chữ này, Mục Phù Sinh liền hiểu rõ, vì sao lần này tông chủ lại kêu hắn tới.
Nếu gia nhập Thần Phù tông.
Với tính cách của Mục Phù Sinh tự nhiên sẽ điều tra tông môn tận gốc tận ngọn.
Thánh Phù đại điển là thi đấu giữa các phù sư do chủ mạch Thánh Phù tông triệu tập các chi nhánh, phái thiên kiêu yêu nghiệt tham gia.
Người thắng lợi có thể nhận được phần thưởng xa xỉ.
Thậm chí còn có khả năng được trưởng lão Thánh Phù tông thu làm đệ tử thân truyền.
Hai người còn lại không để ý đến Mục Phù Sinh.
Có thể nói Thánh Phù đại điển là thi đấu có cân lượng nhất của phù sư ở toàn bộ giới vực trung vĩ độ.
Khi Mục Phù Sinh tiến đến gần.
Đổng Ngâm cười nói:
“Ngươi chính là Mục Phù Sinh đi, Tạ lão nói bản lĩnh của ngươi không tồi, hơn nữa đã bắt được huân chương Thiên Phù Sư.”
Mục Phù Sinh gật đầu.
“Đã như vậy thì ngươi liền đại biểu cho Thần Phù tông làm người thay thế bổ sung tham gia Thánh Phù đại điển.”
Mỗi tông đều có năm danh ngạch tham gia Thánh Phù đại điển.
Bốn người chính tuyển, một người thay thế bổ sung.
Nghe được lời này, Mục Phù Sinh nhướng mày.
Thay thế bổ sung?
Khó mà làm được.
Làm người thay thế bổ sung sẽ có ảnh hưởng lớn đối với kế hoạch của hắn.
Dựa theo tính cách của Mục Phù Sinh, đừng nói làm người thay thế bổ sung, dù thực lực đã bại lộ hắn cũng sẽ không tham gia.
Nhưng tình huống hiện tại không giống.
Vì khiến Thần Phù tông, thậm chí còn khiến cho Thánh Phù tông coi trọng.
Hắn cần biểu lộ thực lực trước mặt cao tầng tông môn!
Trước mắt đại chúng thì điệu thấp, trước mắt cao tầng thì phải cao điệu hết nấc.
Nghe đến đây, Mục Phù Sinh chắp tay cười nói:
“Tông chủ, ta nghĩ ta có thể lấy một vị trí chính tuyển đi.”
Chính tuyển?
Đổng Ngâm cười.
Đinh Thiếu Khánh không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào.
Trải qua khảo hạch Thiên Phù Sư hắn đã biết rõ.
Kẻ điên nhốt mình cả ngày trong động phủ Thiên cấp này có thực lực cao hơn hắn nhiều.
Ba người còn lại đều còn lại là quay đầu nhìn về phía Mục Phù Sinh.
“Chính tuyển?”
Nam tử áo trắng nhàn nhạt nói:
“Ngươi tiến vào Thần Phù tông mới bao lâu, chính tuyển không phải ngươi có thể đảm nhiệm.”
Mục Phù Sinh nhìn sang, căn cứ tướng mạo cùng tính cách, nháy mắt liền có thể xác nhận.
Người này là thiên kiêu nội môn Thần Phù tông, Thiên Phù Sư đỉnh Dương Tổ Chính.
Một nam tử mày kiếm khác cũng gật đầu nói:
“Mấy tháng đã có thể đại biểu tông môn tham gia Thánh Phù đại điển, ngươi là người thứ nhất, đã là kỳ tích, không cần quá tham lam.”
Thiên Phù Sư đỉnh, Khương Ân Sĩ.
Nam tử ở giữa không có quay đầu, sắc mặt nghiêm túc, ôm ngực nói:
“Thiên phú không tồi, tiếp tục nỗ lực, có lẽ lần tiếp theo thể vào vị trí chính tuyển.”
Linh Phù Sư, Yến Lí Băng!
Đinh Thiếu Khánh ngượng ngùng không nói gì.
Thực lực của hắn không bằng Mục Phù Sinh lại là chính tuyển.
Đổng Ngâm nhìn thấy cảnh này cũng không có mở miệng khuyên bảo.
Hiển nhiên hắn cũng muốn nhìn một chút xem Mục Phù Sinh sẽ xử lý như thế nào
Từ khi Tạ lão gia nhập Thần Phù tông tới nay chưa từng đề cử tiểu bối nào.
Rốt cuộc Mục Phù Sinh này có năng lực ra sao mà có thể khiến Tạ lão xem trọng?
Mục Phù Sinh lại cười nói:
“Xem thời gian gia nhập tông môn thì quá mức qua loa chút, loại chuyện này tự nhiên phải dùng thực lực nói chuyện.”
Ai nha má ơi.
Lần đầu làm chuyện cao điệu, không quá quen nha.
Nhưng mà thật sự có chút sảng khoái.
Cảm giác sẽ nghiện. . . . . .
Trách không được đại sư huynh hay gây chuyện như vậy.
“Tự nhiên là phải dùng thực lực nói chuyện.”
Dương Tổ Chính nhàn nhạt nói:
“Nhưng Thần Phù tông chính là chính thống phù sư, gia nhập thời gian càng dài tiếp xúc càng nhiều tài nguyên, tự nhiên cường đại hơn phù sư thiên kiêu bên ngoài.”
“Vậy tới thử xem?”
“Thử xem? Ngươi không xứng, so với Đinh Thiếu Khánh đi.”
Nghe vậy, Mục Phù Sinh lại cười nói:
“Đinh Thiếu Khánh không bằng ta.”
Nói xong, sắc mặt Đinh Thiếu Khánh lập tức biến thành màu gan heo!
Muốn mở miệng phản bác nhưng lại nói không ra lời!
Mẹ nó, tuy rằng ngươi nói là sự thật nhưng mà có thể đừng nói trắng ra vầy không?
Ta cũng cần mặt mũi!
Ba người nhìn sắc mặt Đinh Thiếu Khánh, tự nhiên đã biết hắn suy nghĩ gì.
Dương Tổ Chính cũng không khỏi kinh ngạc nói:
“Đã như vậy ta sẽ cho ngươi biết người hàng năm tu hành ở Thần Phù tông có chỗ nào khác với rễ cỏ như ngươi.”
Rễ cỏ sao?
Nhớ tới Lục Trường Sinh, Mục Phù Sinh lại cười cười.
“Cảnh giới phù sư của ta cao hơn ngươi, cũng không khi dễ ngươi, ngươi có thể tự lựa chọn phù triện muốn khắc dấu.”
Mục Phù Sinh gật gật đầu:
“Cửu Dương Sí Hỏa phù đi.”
Mọi người vừa nghe đều biến sắc.
Ngay Linh Phù Sư duy nhất trong bốn người là Yến Lí Băng cũng kinh ngạc nhìn Mục Phù Sinh.
Cửu Dương Sí Hỏa phù dù là Thiên Phù Sư đỉnh khắc dấu thì xác suất thành công cũng cực kỳ chi thấp.
Có thể nói phù triện này là loại khó khắc dấu nhất trong phù triện Thiên giai.
Dương Tổ Chính nói:
“Ngươi có thể khắc dấu Cửu Dương Sí Hỏa phù?”
Mục Phù Sinh cười cười: “Như thế nào, sư huynh không thể sao?”
Nghe Mục Phù Sinh trào phúng.
Dương Tổ Chính hừ lạnh một tiếng, lắc lắc ống tay áo, một cây phù bút liền xuất hiện giữa ngón tay.
“Nếu ngươi yêu cầu thì để ta kiến thức chút.”
Một tên vừa mới thông qua vừa mới thông qua khảo hạch Thiên Phù Sư đưa ra phù triện có độ khó cao thế này.
Đến tột cùng là cố làm ra vẻ hay là giả heo ăn hổ!
Mục Phù Sinh cười cười cũng lấy phù bút ra.
“Bắt đầu chưa?”