Đệ Tử Của Ta Tất Cả Đều Là Đại Đế Chi Tư

Chương 489: Kế hoạch cứu vớt

Chương Trước Chương Tiếp

. . . . . . . . . . .

Nhưng hiện tại mấy ai có thể khuyên Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc đã rơi vào trạng thái ma thần, chiến ý điên cuồng bành trướng.

Trừ phi Lục Trường Sinh ở đây, còn bây giờ thật sự là không ai khuyên được.

Thấy Tiểu Hắc giống như không có nghe được lời thôn trưởng nói.

Sắc mặt của các thôn dân cũng trở nên cổ quái.

Người này cũng quá hiếu chiến đi?

Thôn trưởng cũng bất đắc dĩ nói:

“Viên Thọ, ngươi nhanh đi lên, xuống tay nhẹ một chút.”

Nghe vậy, Viên Thọ nhún vai nói:

“Ta sẽ không nương tay với bất kỳ ai.”

Dứt lời hắn liền nhảy dựng lên đài đi tới trước mặt Tiểu Hắc.

Cùng lúc đó.

Tiểu Hắc thấy có người đi lên, không quản là ai liền trực tiếp vọt tới!

Viên Thọ thấy thế tung ra một quyền!

Giờ khắc này hai quyền giao nhau thì Tiểu Hắc lại bay ngược ra ngoài!

Lực lượng thân thể giữa hai người có sự chênh lệch quá lớn.

Viên Thọ chính là Viên Ma thành niên và hoàn mỹ kế thừa huyết mạch Viên Ma.

Thực lực đã sớm đạt tới Địa Tiên cảnh!

Phía trên Hợp Đạo cảnh chính là Biến Huyết cảnh.

Sau Biến Huyết là Trọc Tiên cảnh.

Trọc Tiên hoàn toàn bức hết trọc khí trong cơ thể ra bên ngoài liền có thể bước vào Địa Tiên cảnh!

Cảnh giới chênh lệch lớn như thế.

Đương nhiên muốn đột phá đến Địa Tiên còn phải trải qua thiên kiếp.

Lấy lôi kiếp tôi thể!

Cho nên sự chênh lệch thân thể giữa Trọc Tiên cùng Địa Tiên sẽ được mở rộng đến vô hạn.

Đây là biến đổi về chất.

Tiểu Hắc kém Viên Thọ quá nhiều cảnh giới tự nhiên không phải đối thủ của hắn rồi.

Một quyền liền bị đánh bay khỏi Tiên Viên đài.

Viên Thọ đứng trên Tiên Viên cười nói:

“Thiên phú của ngươi mạnh hơn cả ta cường, theo thời gian nhất định có thể vượt qua ta.”

Tiểu Hắc gật gật đầu, cũng thoát khỏi trạng thái ma thần.

Lúc này mới theo thôn trưởng rời đi.

Hai người tiến vào căn phòng cổ xưa, trong phòng có một pho tượng Viên Ma to lớn!

Tuy rằng pho tượng là vật chết nhưng bên trong tràn ngập khí huyết chi lực!

Chỉ mới hô hấp mà đã có thể cảm giác được khí huyết bản thân đang điên cuồng sôi trào.

Thôn trưởng nói: “Đây là tổ tiên của Viên Ma, gọi ngươi tới nơi này cũng vì có quan hệ với đại nhân ngài đây.”

Đại nhân?

Tiểu Hắc khó hiểu nhìn thôn trưởng.

Giờ phút này, chỉ thấy thôn trưởng quỳ một gối trước mặt Tiểu Hắc, nghiêm nghị nói: “Tộc trưởng đương nhiệm Viên Ma tộc, Viên Khếu tham kiến Ma Chủ!”

Tiểu Hắc hơi sửng sốt.

Sau đó nói:

“Sao ngươi biết thân phận của ta?”

Thôn trưởng cười nói:

“Tuy rằng bộ dáng thay đổi nhưng huyết mạch trong cơ thể sẽ không phát sinh thay đổi.”

“Không cần lo lắng, Viên Ma tộc luôn là hậu thuẫn vững chắc sau lưng Ma Chủ.”

Tiểu Hắc có chút do dự, ngay sau đó nói:

“Hiện giờ, ta ký ức của ta không hoàn. . . . . .”

Thôn trưởng gật gật đầu nói:

“Ta biết, khi đó tổ tiên đã tham dự trận chiến, cũng vì trận chiến ấy mà ngã xuống.”

“Hiện giờ, Viên Ma tộc lui giữ giới vực trung vĩ độ chính là vì chờ Ma Chủ trọng lâm!”

“Đương nhiên, có một số việc hiện tại ngài không cần biết cho thỏa đáng, dù sao thực lực của Ma Chủ còn chưa đủ.”

Tiểu Hắc hiểu đạo lý này.

Tiểu Hắc lại hỏi:

“Ngươi có tin tức liên quan tới mảnh vỡ ký ức sao?”

Thôn trưởng cười nói:

“Khi ngài thông qua Lạc Thiên thác cùng với Thiên Thạch trụ, ta sẽ báo cho với ngài.”

Nghe vậy, Tiểu Hắc gật đầu.

. . . . . .

Những ngày sau Tiểu Hắc liền liều mạng tu luyện!

Ở bên kia.

Bên Hãn Hải tinh vực, Hãn Hải thành.

Giờ phút này có một tin tức truyền khắp cả thành.

Gần như tất cả người tu đạo trong tửu lâu đề đang bàn luận về việc này.

“Các ngươi nghe nói không? Không biết lần này Lữ gia tìm đâu ra một cái cống phẩm.”

“Mỹ mạo của cống phẩm có thể nói khiến người người kinh ngạc!”

“Đúng vậy, hơn nữa thân còn mang huyết mạch hàn băng, cực kỳ cường đại.”

“Sau khi Hãn Hải tông nghe tin liền tự mình đến xem xét, cũng yêu cầu Lữ gia cống nạp người này!”

“Ai, thật sự quá đáng tiếc, nữ nhân xinh đẹp như vậy lại phải trở thành đồ bổ cho người nọ.”

Giờ phút này có một người nam tử đi tới bàn này, sắc mặt âm trầm hỏi:

“Người mà các ngươi nói hiện tại đang ở nơi nào?”

Mấy tên đang nói chuyện cũng không phải kẻ hiền lành gì.

Sau khi nghe được một nam tử xa lạ dùng giọng điệu bấtt thiện hỏi chuyện thì cả đám liền cảm thấy khó chịu.

“Ngươi ai đây?”

“Muốn gây chuyện sao?”

Nam tử hừ lạnh một tiếng, trên người có kiếm ý trào ra!

Cảm nhận được kiếm ý tràn ra từ trên người nam tử, mấy tên này đều kinh hãi.

Kiếm đạo Vô thượng chi cảnh!

Loại kiếm tu này tuyệt đối không dễ chọc!

Nghĩ tới đây mấy người đều thay một gương mặt khác.

Cả đám nịnh nọt nói:

“Tiền bối, ta biết ta biết.”

“Nàng kia vẫn còn ở Lữ gia, ba ngày sau mới tới thời điểm các gia tộc và thế lực cống nạp.”

Nam tử tự nhiên là Diệp Thu Bạch vừa vội vàng tới nơi.

Ngọc bội chỉ dẫn cho hắn tới Hãn Hải thành này.

Ở Thiên Thanh vực hắn trả giá lớn dùng Truyền tống không gian trận đi tới nơi này.

Diệp Thu Bạch nghe được tin tức này liền nói:

“Lữ gia ở nơi nào?”

Mấy người vừa nghe liền nhìn nhau.

Một người cẩn thận hỏi:

“Xin hỏi tiền bối, chẳng lẽ ngài muốn cướp nữ tử sao?”

“Đúng thì như thế nào?”

Nghe Diệp Thu Bạch thẳn thắn đáp lời, mấy người đều cả kinh!

Lập tức khuyên nhủ:

“Tiền bối, tuy rằng thực lực của ngài rất mạnh nhưng đối mặt với Lữ gia vẫn chưa đủ.”

“Nữ tử là vị kia của Hãn Hải tông điểm danh muốn có, Lữ gia tự nhiên sẽ trông giữ nghiêm ngặt!”

“Huống hồ vị kia của Hãn Hải tông có thù tất báo!”

“Trước kia có người muốn cướp đoạt cống phẩm liền bị Hãn Hải tông đuổi mấy vạn dặm rồi chém giết, tiêu diệt thần hồn!”

Phải biết rằng, Hãn Hải tông chính là bá chủ tuyệt đối ở Hãn Hải tinh vực.

Diệp Thu Bạch không có nghe nữa mà xoay người rời đi.

. . . . . .

Hiện giờ, thực lực của Diệp Thu Bạch ở nửa bước Phân Thần.

Đương nhiên, đối mặt với Phân Thần cảnh hậu kỳ hắn vẫn có thể đánh một trận.

Nhưng sau khi điều tra Lữ gia, biết Lữ gia có được tên cường giả Hợp Đạo cảnh hậu kỳ, hắn thấy xung đột chính diện là chuyện không thể.

Diệp Thu Bạch cũng điều tra được lộ tuyến mà Lữ gia đi đến Hãn Hải tông vào ba ngày sau.

Nửa đường chặn cướp mới có cơ hội.

Trong ba ngày, Diệp Thu Bạch chọn một sơn cốc, nơi này là chỗ bắt buộc phải đi qua nếu muốn đến Hãn Hải tông!

Cần tốc chiến tốc thắng!

Tốc độ phải nhanh, động tĩnh phải nhỏ hết mức có thể.

Diệp Thu Bạch ở trong sơn cốc chôn xuống hai quyển trục khắc lục kiếm ý của sư tôn Lục Trường Sinh.

Đồng thời, quy hoạch đường lui cho bản thân.

Ở đường lui còn mai phục thêm một lần.

Dựa theo cách làm của sư tôn, hết thảy đều cẩn thận.

Sau khi cứu được Mộ Tử Tình, Diệp Thu Bạch sẽ bỏ chạy theo con đường đã định trước.

Ngay sau đó sẽ sử dụng Thiên lôi độn phù ở nửa đường.

Lưu lại kiếm ý trên con đường mình bỏ chạy tạo ra dấu vết giả.

Như vậy mới có khả năng kéo dài thời gian cho Diệp Thu Bạch mang theo Mộ Tử Tình thuận lợi chạy ra khỏi lãnh địa Hãn Hải tông.

Hai ngày sau, hết thảy đã được chuẩn bị ổn thoả.

Diệp Thu Bạch nấp trong sơn cốc đả tọa điều tức.

Lẳng lặng chờ đợi mặt trời dâng lên. . . . . .

Ngày thứ ba mặt trời theo lẽ thường dâng lên.

Có từng chiếc xe ngựa được bao bọc kỹ lưỡng chậm rãi đi tới gần sơn cốc!

Trên một mỏm đá cao, Diệp Thu Bạch đã nhận ra động tĩnh, bỗng nhiên mở hai mắt.

“Tới rồi sao. . . . . .”

Trong xe ngựa có một nữ tử đầu đội lụa hồng mở mắt ra.

Ngọc bội trên ngực nàng thế mà có sự rung động!

“Thu Bạch?”

Lúc này có một giọng nam tử vang lên.

“Ngươi không cần quá mức bi quan, Hãn Hải tông chính là thế lực đỉnh cấp ở Hãn Hải tinh vực này.”

“Người chỉ tên muốn có được ngươi là đệ tử thân truyền của tông chủ Hãn Hải tông, Thẩm lạc.”

“Này thiên phú cực kỳ yêu nghiệt, quyền thế càng là ngập trời, theo hắn, không phải cái gì chuyện xấu.”

Mộ Tử Tình nghĩ nghĩ, mở miệng nói: “Thì tính sao?”

“Như thế nào?”

Nam tử một trận cười nhạo, nói: “Đi theo Thẩm công tử, ngươi ngày sau tu luyện tài nguyên đều không cần lo lắng! Chỉ cần ngươi đem này hầu hạ cao hứng, toàn bộ Hãn Hải tinh vực, đều không người dám trêu chọc ngươi.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)