. . . . . . . . .
Không có người nào cho rằng Diệp Thu Bạch sẽ thắng.
Một tên Đế cảnh hậu kỳ chiến đấu với một tên Phân Thần cảnh hậu kỳ, thực lực chênh lệch quá lớn!
Bên Dương gia cũng tỏ vẻ nhẹ nhõm.
Trận này thắng chắn rồi.
Sau đó hải vực của Khang gia sẽ thuộc về bọn hắn.
Khang Hải Quỳnh và Khang Thành nghiêm túc nhìn lên đài.
Lúc trước Diệp Thu Bạch nói giao Nhậm Ngân Hải giao cho hắn, không biết có thủ đoạn phản chế gì không.
Nhậm Ngân Hải nhìn Diệp Thu Bạch trước mắt, nói:
“Kiếm ý cấp bậc Kiếm Thánh, có thiên phú bực này xem như là một thiên tài trong Thanh Hải thành nho nhỏ này rồi.”
“Nhưng mà Thiên Thanh Vực rộng lớn thế nào?
Thời điểm ngươi ra khỏi thành trì bé nhỏ này sẽ phát giác ánh mắt của mình rất thiển cận.”
Diệp Thu Bạch cười cười, cũng không nói lời nào.
Chỉ là trong ánh mắt tràn ngập sự tự tin!
Mỗi thời mỗi khắc hắn đều vượt biên chiến đấu!
Mỗi một lần vượt biên chiến đấu đều có thể giành thắng lợi.
Huống hồ . . .
Không phải hắn chưa từng giết Phân Thần cảnh hậu kỳ.
Lúc này.
Trọng tài bên phủ Thành chủ quát:
“Bắt đầu!”
Nhậm Ngân Hải cũng không ra tay trước, hiển nhiên hắn muốn chờ Diệp Thu Bạch xuất thủ.
Diệp Thu Bạch không khách khí.
Dù kẻ địch yếu hay mạnh thì hắn mãi mãi không bao giờ khinh thị.
Kiếm Vực bao phủ toàn bộ luận võ đài.
Trong đó có kiếm ý cấp bậc Kiếm Thánh gào thét không ngừng quét ngang quét dọc lưu lại từng vết kiếm.
Diệp Thu Bạch cầm chặt Tinh Vẫn Kiếm, bước ra một bước!
Trong nháy mắt đã xuất hiện trước người Nhậm Ngân Hải!
Kiếm ý bên trong kiếm vực chịu sự chi phối của Diệp Thu Bạch.
Kiếm ý nương theo phía sau Diệp Thu Bạch tạo thành từng thanh cự kiếm bắn mạnh về phía Nhậm Ngân Hải.
Thân ở trong kiếm vực, Diệp Thu Bạch chính là Kiếm Đạo Vương Giả!
Tất cả kiếm đều phải chịu sự chưởng khống của Diệp Thu Bạch.
Nhìn cự kiếm bắn tới mà sắc mặt Nhậm Ngân Hải không có chút biến hóa nào.
Giống như không để ở trong mắt.
Hắn vung tay, hơi thở Phân Thần cảnh hậu kỳ lập tức bộc phát.
Cuồng phong gào thét, đất cát trống rỗng xuất hiện, tạo thành bão cát!
Đây là phong chi ý cảnh dung hợp với thổ chi ý cảnh.
Tạo nghệ của Nhậm Ngân Hải trên hại loại ý cảnh này cũng không hề thấp!
Từng thanh cự kiếm bị bão cát cuốn lấy, bị đất cát cuồn cuộn đánh tan.
“Chỉ vẻn vẹn như thế? Xem ra ta đã xem trọng ngươi.”
Vừa dứt lời, Diệp Thu Bạch cầm Tinh Vẫn Kiếm xuất hiện trước mặt Nhậm Ngân Hải!
Chém ra một kiếm!
Tinh Vẫn Kiếm Pháp, kiếm thứ nhất trảm vào bão cát!
Ầm ầm!
Bão cát nhanh chóng xoay tròn, khi Diệp Thu Bạch trảm vào thì có vô số đất tràn ra.
Kiếm ý bên trong kiếm vực không ngừng ngăn chặn đất cát ùa tới.
Thân thể Diệp Thu Bạch cũng bị cát bụi đánh lui mấy trượng.
“Châu chấu đá xe. . .”
Mọi người xem mà không hề thấy bất ngờ.
Chênh lệch về cảnh giới không có dễ dàng đền bù như vậy? . . . . .
Huống hồ Nhậm Ngân Hải cũng là một nhân vật thiên tài ở Thiên Thanh vực.
Diệp Thu Bạch vẫn không lùi mà tiếp tục tiến tới!
Cầm Tinh Vẫn Kiếm xông đến bão cát.
Chém ra kiếm thứ hai!
Một kiếm này khiến Nhậm Ngân Hải khẽ nhíu mày.
Hình như mạnh hơn kiếm thứ nhất mấy phần?
Nhưng tính sao?
Chỉ thấy Nhậm Ngân Hải giơ ngón tay chỉ tới.
Bão cát liền bao bây lấy Diệp Thu Bạch, muốn nhấn chìm hắn.
Mặt Diệp Thu Bạch không đổi sắc, kiếm ý quanh thân lại tăng vọt!
Ầm ầm chém ra kiếm thứ ba.
Lần này hắn chỉ lui về sau mấy bước.
Vẫn không dừng lại, vẫn cũng không có chút do dự.
Diệp Thu Bạch tiếp tục giơ kiếm phóng nhanh!
Kiếm thứ tư!
Kiếm thứ năm!
Một kiếm nối tiếp một kiếm, sau khi bị đánh lui lại vọt tới!
Bên miệng cũng đã có máu tươi chảy xuống.
Dù sao mỗi một lần giao phong đều khiến lục phủ ngũ tạng của Diệp Thu Bạch chấn động mạnh.
Khang Thành nghiêm túc hỏi:
“Tỷ, ngươi nói xem rốt cuộc Diệp huynh dựa vào đâu mà dám chiến?”
“Nếu cứ tiếp tục như vậy, e là phải thua.”
Khang Hải Quỳnh lắc đầu.
Nàng đang lo lắng, cũng không biết thế nào.
Chỉ có sắc mặt một người dần dần trở nên ngưng trọng.
Người này chính là Nhậm Ngân Hải.
Hắn trơ mắt nhìn Diệp Thu Bạch chém ra từng kiếm.
Tới kiếm thứ chín hiện tại thì Diệp Thu Bạch chỉ lui về sau nửa bước đã đứng vững!
Quan sát kiếm ý quanh thân, hình như có như muốn đột phá?
Mặt Nhậm Ngân Hải tố sầm lại.
Đang dùng hắn để đột phá sao?
Quả nhiên cuồng vọng đến cực điểm!
Nghĩ đến đây, sắc mặt Nhậm Ngân Hải có chút khó coi, không còn nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi!
Hai tay cùng lúc bấm niệm pháp quyết, bốn cơn bão cát điên cuồng dung hợp với nhau.
Cuối cùng chỉ còn lại một cơn bão cát to lớn gần như chiếm hết toàn bộ luận võ đài.
Đất cát bên trong cũng biến thành từng tảng đá to di chuyển trong gió lốc giống như sao trời!
Chỉ cần bị một tảng đá đụng trúng, cho dù cường giả Phân Thần cảnh trung kỳ cũng sẽ bị đánh trọng thương!
Diệp Thu Bạch ngẩng đầu nhìn.
Kiếm ý dày đặc vờn quanh Tinh Vẫn Kiếm.
Vô số Tinh thần kiếm ý tô điểm khiến Tinh Vẫn Kiếm lấp lánh ánh sao.
Kiếm thứ mười ầm ầm chém ra trong khoảnh khắc này!
Ánh sao trên Tinh Vẫn Kiếm như hóa thành quần tinh rơi xuống va chạm với bão cát cuồn cuộn.
Đất cát đá tảng đan xen quần tinh, không ngừng đụng nhau!
Thấy cảnh này, những người quan chiến cũng tỏ vẻ kinh ngạc.
“Không nghĩ tới kiếm tu Đế cảnh hậu kỳ lại có thể chiến đấu với Nhậm Ngân Hải tới mức này?”
“Nếu mà cùng cảnh giới, ai thắng ai thua thật sự khó nói.”
Sắc mặt Nhậm Ngân Hải càng thêm khó coi.
Bây giờ hắn đã không còn nương tay nữa.
Nhưng vẫn để cho một tên thua kém một đại cảnh giới đánh với mình tới mức này?
Nếu chuyện này truyền về tông môn, đám sư huynh đệ đồng môn sẽ cười đến chết.
Nhậm Ngân Hải bước ra một bước, khẽ quát:
“Phong bạo!”
Trong lúc nhất thời.
Lấy Nhậm Ngân Hải làm trung tâm, cuồng phong bắt đầu gào thét!
Nhậm Ngân Hải như hóa thành phong nhãn, bão cát quét sạch thiên địa ầm ầm tăng vọt trong khoảnh khắc này!
Diệp Thu Bạch cầm Tinh Vẫn Kiếm đứng trong bão cát, bước chân không ngừng bị buộc lui lại.
Thế nhưng trong mắt vẫn không có một chút khiếp đảm, trái lại chiến ý không ngừng tăng.
Cả kiếm ý cũng không ngừng phóng lên trời.
Ầm ầm!
Giờ khắc này, bão cát nổ tung, vô số đất cát quét sạch luận võ đài!
Người quan chiến xung quanh không khỏi ngưng tụ lá chắn phòng ngự.
Diệp Thu Bạch hoàn toàn bị vùi lấp bên trong!
Khi mọi người cho rằng Diệp Thu Bạch đã thất bại thì một đạo kiếm ý cực ký huyền diệu yên lặng tràn ngập luận võ đài! . .