. . . . . . . . . . . . . . .
Bị công kích bất thình lình.
Tà tộc ngoại vực không kịp phòng bị!
Ma vật nơi đây vốn đã cực kỳ khó đối phó rồi, có thể nói là nếu không phải có ưu thế về số lượng thì đã bị áp chế toàn diện rồi!
Ma vật bên trong Ma uyên hoàn toàn vượt quá dự kiến của bọn họ!
Thật sự không thể tưởng tượng được ở giới vực vĩ độ thấp thế mà có sinh vật có lực lượng thân thể cường đại hơn bọn hắn!
Đồng thời ma ý ngập trời còn áp chế tà lực trong thân thể bọn họ.
Nhưng bọn họ lại nào biết rằng.
Ma vật nơi đây đều đến từ giới vực vĩ độ cao, còn chỉ là loại yếu nhất ở giới vực vĩ độ cao.
Lúc này đám người Diệp Thu Bạch đột nhiên gây khó khăn.
Tà tộc ngoại vực vốn đang rơi vào tình thế khó khăn nháy mắt luống cuống hơn.
Vài tên Tà Vương gấp gáp nhưng không có biên pháp phân thân.
Hiện giờ ma vật đang giữ chân nhóm Tà Vương, bọn họ căn bản không cách nào rút tay ra đối kháng với đám người Diệp Thu Bạch.
Dưới sự ảnh hưởng của tịnh thế đại trận cùng với sự kiềm chế của ma vật.
Đám Tà tướng cùng với Tà tộc cấp thống lĩnh đều không phải đối thủ của đám người Diệp Thu Bạch!
Kiếm ý Kiếm Thánh ngang dọc.
Tinh thần chi lực trấn áp.
Các loại phù ấn sát phạt liên tục oanh tạc!
Đồng thời cường giả Phân Thần trong đội ngũ điên cuồng tiến công dẫn tới Tà tộc ngoại vực tan tác trong thời gian ngắn!
Chỉ là mấy tên Tà Vương vẫn không có tỏ vẻ không chịu nổi.
Ngay cả mấy tên đang giằng co cùng cường giả Hợp Đạo cảnh nhân tộc khi nhìn thấy một màn này lại nở một nụ cười quái dị.
Thấy cảnh này, Kiếm Vô Phong cùng với mấy người quốc sư đều nhíu mày.
Sao đột nhiện trong hoàn cảnh này bọn hắn lại nở nụ cười?
Ngay sau đó lúc có một tầng sương đen tràn tới gần đám người Mục Khanh Khanh thì sắc mặt của Kiếm Vô Phong và quốc sư lần lượt biến đổi!
Không tốt!
Đối phương có phục binh!
Đây là ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu Kiếm Vô Phong cùng quốc sư.
Bọn họ muốn mở miệng nhắc nhở thì thấy mấy tên Tà Vương đồng thời giang đôi tay!
Từng luồng sương đen bắt đầu vây lấy bọn họ!
Dù truyền âm hay tiếng nói đều không thể truyền ra khỏi khu vực này.
Chỉ thấy tên Tà Vương trước mặt Kiếm Vô Phong cười lạnh nói:
“Các ngươi không khỏi quá coi thường Tà tộc chúng ta đi.”
“Tuy rằng phong ấn chưa hoàn toàn giải trừ, còn có rất nhiều đồng tộc bị trận pháp sở phong ấn.”
“Dù là như thế cũng không phải lực lượng mà đám con kiến nhân tộc các ngươi có thể chống lại.”
Hiện giờ, cường giả Hợp Đạo cảnh nhân tộc đều không thể cảm ứng được tình huống bên dưới, sắc mặt đều trở nên vô cùng khó coi.
Phải biết rằng trong đám người bên dưới có nhân vật cấp thiên kiêu trong tông môn bọn họ.
Lâm Giới, Mộ Tứ Sinh, thậm chí còn có hoàng tử cùng hoàng nữ!
Trong đó Mục Phù Sinh còn là người thừa kế ngôi vị hoàng chủ.
Nếu bị đối phương mai phục giết chết thì sẽ là đả kích thật lớn đối với Vô Biên hoàng triều và toàn bộ thế lực hàng đầu Vô biên giới vực.
Ở bên dưới.
Mục Khanh Khanh quét mắt nhìn chung quanh, sắc mặt có chút âm trầm.
“Trúng phải mai phục rồi sao. . . . . .”
Diệp Thu Bạch cũng dừng lại, cảnh giác bốn phía, trong sương đen tràn ngập có vô số cỗ tà lực đang sôi trào.
Một tên Tà tộc bước ra từ trong sương đen!
“Tình huống không quá tốt nha. . . . . .”
Mục Phù Sinh cũng cười khổ một tiếng:
“Trước đó đã cảm giác có chút quá thuận lợi, hiện giờ xem ra đối phương cũng muốn một lần đánh tan chúng ta nha. . . . . .”
Đây là một cái bẫy!
Tà tộc đã sớm vận dụng pháp bảo ẩn nấp, một loại pháp bảo mà ngay cả cường giả Hợp Đạo cảnh đều không thể phát hiện để ẩn nấp chung quanh, chờ đợi đám người Mục Khanh Khanh đuổi đến!
Tà tộc hiểu rõ.
Nhân tộc lần này tiến đến đều là thiên kiêu đứng đầu!
Chỉ cần chém giết những người này thì toàn bộ Vô biên giới vực sẽ bị đả kích nặng nề.
Cũng sẽ có ích với khi Tà tộc tiến công về sau!
Thạch Sinh nhìn quanh.
Tính toán rồi nói:
“Hai tên Tà Vương, mười bốn tên Tà tướng, rất nhiều thống lĩnh cùng với tà binh. . . . . .”
Nói cách khác.
Hai tên Hợp Đạo cảnh đỉnh.
Mười bốn tên Phân Thần cảnh đỉnh cùng với nhiều Đế cảnh và Hư Thần. . . . . .
Đối mặt với đội hình này, có thể nói đám người Mục Khanh Khanh không có khả năng sống sót!
Bởi vì bên bọn họ, người có cảnh giới cao nhất là kim giáp thống lĩnh, chỉ có tu vi nửa bước Hợp Đạo cảnh mà thôi . . . . .
Ở trước mặt hai tên Tà Vương tương đương với cường giả Hợp Đạo cảnh đỉnh căn bản không đủ dùng. . . . . .
Mục Phù Sinh tới gần Diệp Thu Bạch cùng Thạch Sinh nửa bước, sắc mặt ngưng trọng nói:
“Chuẩn bị sử dụng độn phù đi. . . . . .”
Diệp Thu Bạch và Thạch Sinh cũng gật gật đầu.
Với thực lực hiện tại của bọn họ mà đối cứng, chắc chắn không có khả năng sống sót!
Hiện giờ chỉ có thể lui lại trước.
Lúc đối phương cười dữ tợn ra tay thì đám người Mục Phù Sinh, Diệp Thu Bạch cùng với Thạch Sinh đều là lấy thiên lôi độn phù ra, chuẩn bị hóa thành lôi đình bỏ chạy!
Bỗng nhiên không trung đổi sắc. . . . . .
Mấy tên Tà tộc ngoại vực đang ra tay ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Trên không, cường giả Hợp Đạo cảnh nhân tộc cùng với mấy tên Tà Vương cũng thay đổi sắc mặt, ngẩng đầu nhìn.
Ma vật trên mặt đất lập tức dừng chiến đấu, phủ phục xuống.
Thần sắc của bọn chúng đều trở nên thành kính, giống như đang cung nghênh vương của mình!
Bầu trời máu máu nhanh chóng bị ma ý màu đen càn quét, bao phủ.
Từng sợi ma ý màu đen giống như mây đen, dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được che đậy cả không trung.
Ma lôi sôi trào, ma ý điên cuồng bốc lên!
Ngay cả huyết mạch trong cơ thể Tà tộc ngoại vực cũng bị áp chế tuyệt đối.
Mấy tên Tà Vương đều tỏ vẻ khó có thể tin được.
Bọn họ chính là chủng tộc có được một tia huyết mạch Quỷ tộc từ giới vực vĩ độ cao.
Sao có thể gặp phải chuyện huyết mạch bị áp chế tuyệt đối ở giới vực vĩ độ thấp.
Rốt cuộc cỗ ma ý nà là lực lượng gì?!
Đồng thời, cả bên nhân tộc cũng cảm nhận được huyết mạch bị áp chế.
Trong đó có rất nhiều người đều ôm ngực, ngồi xổm trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt!
Giống như có một bàn tay vô hình đang ép bọn họ phủ phục trên mặt đất.
Diệp Thu Bạch, Thạch Sinh cùng với Mục Phù Sinh đều không có chuyện gì.
Ba người nhìn nhau.
Gì đây, có chuyện gì xảy ra?
Trong lúc mọi người ở đây kinh hãi, nghi kỵ thì đại điện màu đen phía trước bọn họ tản mát thần quang màu đen!
Thần quang xuyên thấu sương mù phóng về phía bọn họ.
Từng đạo thần quang màu đen giống như trải thành một con đường lớn trên bầu trời!
Một bóng người đi ra từ trong đại điện màu đen, bóng người bước trên con đường do thần quang màu đen tụ mà thành, từng bước từng bước hướng về chiến trường!
Mỗi một bước đều phát ra tiếng đạp nặng nề.
Tiếng bước chân không ngừng quanh quẩn trong lòng mọi người.
Giống như tử thần đang đếm ngược vậy.
Dần dần tiếp cận, thu lấy tánh mạng của mọi người. . . . . .
Khi bóng người đến gần, ma ý càng thêm nồng đậm!
Đương nhiên, thân hình cũng dần lộ rõ.
Nhìn bóng dáng này.
Diệp Thu Bạch, Thạch Sinh cùng với Mục Phù Sinh đều nở một nụ cười.