. . . . . . . . . . . . . .
Động đảo cường giả Hợp Đạo cảnh Vô biên giới vực đều xuất động.
Đã sớm đi tới ba tầng hạ Ma uyên.
Vì để quan trắc hành động của Tà tộc ngoại vực.
Đồng thời ngăn cản Tà tộc cấp Tà tướng bên đối phương!
Đương nhiên, quốc sư Vô Biên hoàng triều cùng với tông chủ Tinh Vẫn Kiếm tông Kiếm Vô Phong ở chỗ này.
Khi đám người Diệp Thu Bạch bước qua đại môn, đi vào đại địa màu máu này.
Hơi thở Hợp Đạo cảnh giống như bao phủ khắp không trung!
Bên dưới thì có Tà tộc cấp Tà tướng, cấp thống lĩnh cùng với đông đảo tà binh.
Sự tồn tại của đám người Diệp Thu Bạch tự nhiên khiến cho mấy cường giả Hợp Đạo cảnh trên không trung chú ý.
“Xem ra đã tới.”
Kiếm Vô Phong nhìn Diệp Thu Bạch và Thạch Sinh, nhẹ nhàng thở ra.
Sau khi không phát hiện bóng dáng Tiểu Hắc, sắc mặt lại có chút khẩn trương.
Đã xảy ra chuyện gì?
Nếu Tiểu Hắc xảy ra chuyện.
Vị tiền bối sẽ làm ra sự tình kinh thiên động địa gì nha!
Nghĩ đến đây, hắn lập tức truyền âm hỏi Diệp Thu Bạch.
Thu được truyền âm của Kiếm Vô Phong.
Diệp Thu Bạch mỉm cười trả lời:
“Tiền bối không cần lo lắng, Tiểu Hắc đã đi trước một bước, tiến vào Ma uyên khảo nghiệm.”
“Chắc là không có gì nguy hiểm.”
Lúc này Kiếm Vô Phong mới nhẹ nhàng thở ra.
Mục Khanh Khanh cũng nhìn về phía quốc sư, hỏi:
“Quốc sư, tình huống nơi này như thế nào?”
Quốc sư lắc lắc đầu, sắc mặt ngưng trọng nói:
“Cũng không lạc quan lắm, chúng ta chỉ có thể ngăn trở Tà Vương, còn Tà tướng cùng với cấp thống thì không thể ngăn trở.”
Tà Vương chính là tồn tại có thể so với cường giả Hợp Đạo cảnh nhân tộc!
Kiếm Vô Phong cũng truyền âm nói:
“Hiện tại, yêu cầu các ngươi đuổi theo nhóm Tà tộc, ngăn cản kế hoạch của bọn họ!”
Mục Khanh Khanh gật gật đầu.
Sau đó liền chỉ huy: “Dùng tốc độ cao nhất đi tới!”
Tiếng nói vừa dứt, mọi người liền hướng về đại điện màu đen.
Trên bình nguyên màu máu.
Tuy rằng có dấu vết đánh nhau nhưng lại không có bất kỳ thi hài hay vết máu nào!
Đại địa tản ra huyết ý ngập trời.
Giống như phiến đại địa này nuốt lấy hết thảy huyết khí cùng thức hải.
Tốc độ di chuyển của mọi người cực kỳ cực nhanh.
Tà tộc ngoại vực đã thanh trừ sạch ma vật trên đường đi phía trước cho nên bọn họ cũng không gặp bất kỳ trở ngại nào!
Rất nhanh có thể nhận thấy được.
Phía trước bọn họ có ma khí cùng với tà lực sôi trào!
Một cổ ma khí màu đen cùng với sương đen, hai loại lực lượng có màu sắc khác nhau va chạm.
Mục Khanh Khanh phất tay nói:
“Mọi người, đừng ra tay! Chờ lực lượng Tà tộc tiêu hao, sau khi ma vật bị thanh trừ lại tìm cơ hội động thủ!”
Hiện giờ, Tà tộc ngoại vực đang bị ma vật kiềm chế!
Ma vật ở ba tầng hạ có cấp bậc cực kỳ cao!
Trong đó đã xuất hiện ma vật Hợp Đạo cảnh.
Đương nhiên, trong Tà tộc ngoại vực vẫn có Tà Vương tồn tại.
Dù sao nhân tộc đã xuất động cường giả Hợp Đạo cảnh, tuy rằng các tông đều đến nhưng số lượng chỉnh thể vẫn ít hơn Tà tộc ngoại vực.
Mà đám Tà Vương đang cùng ma vật Hợp Đạo cảnh đánh nhau.
Hai bên trước mắt xem như có thế lực ngang nhau, ai cũng không chiếm được tiện nghi.
Một đám Tà tướng, thống lĩnh cùng với tà binh chiến đấu với đám ma vật có thực lực yếu hơn.
Tà binh chỉ là pháo hôi.
Thực lực Hư Thần cảnh ở ba tầng hạ căn bản không đủ xem, bị ma vật đơn phương tàn sát!
Nhưng hình như Tà tộc cũng xem tà binh làm mồi nhử.
Khi ma vật tiến hành chém giết, sẽ có tà tướng và cấp thống lĩnh tiến hành công kích từ hai bên.
Nhân cơ hội thanh trừ chướng ngại nhanh nhất.
Đám người Mục Khanh Khanh ở nơi xa chú ý trạng thái của Tà tộc.
Chỉ cần lộ ra xu hướng suy tàn sẽ lôi đình ra tay.
Nhưng mà Diệp Thu Bạch lại nói:
“Ta nghĩ chúng ta nên nắm chắc cơ hội tốt.”
Mọi người vậy đều cảm thấy ngạc nhiên.
Mục Khanh Khanh cũng nhìn về phía Diệp Thu Bạch, hỏi:
“Nói như thế nào?”
Diệp Thu Bạch giải thích cách nhìn của mình.
“Tới Hợp Đạo cảnh, trên thực tế rất khó bị người cùng cảnh giới chém giết đi?”
Mọi người gật gật đầu.
Đạo lý này rất đơn giản.
Lúc tham chiến, cường giả cảnh giới càng cao dù chiến lực có sự chênh lệch, nếu chênh lệch không quá lớn, trên cơ bản không có khả năng hoàn toàn chém giết!
Trừ phi chiến lực chênh lệch quá lớn.
Hơn nữa, tới Hợp Đạo cảnh rồi, ai mà không có một ít đồ bảo mệnh?
Tuy rằng chiến lực chỉnh thể của ma vật cao hơn Tà tộc một phần nhưng còn không đủ để tạo ra thế nghiền ép!
Ngược lại, nếu như trong lúc Tà tộc chém giết đám ma thú mà ở bên cạnh quấy nhiễu dưới, sẽ tạo được tổn thất.
Nhưng ma vật có thực lực Hợp Đạo cảnh cũng sẽ bị mấy tên Tà Vương tìm được cơ hội giết chết.
“Cho nên nếu chờ đợi Tà tộc ngoại vực thanh trừ ma vật thì Tà tộc cấp bậc Tà Vương sẽ ra tay với chúng ta, lúc đó chính là lấy trứng chọi đá!”
Đạo lý rất đơn giản.
Dù đối phương có tiêu hao.
Thậm chí có Tà Vương suy giảm chiến lực nhưng Hợp Đạo cảnh chung quy là Hợp Đạo cảnh.
Dù cho tiêu hao cũng không phải là đối thủ mà bọn họ có khả năng chiến thắng!
Cảnh giới chênh lệch quá lớn!
Nghe xong, Mục Khanh Khanh cũng phản ứng lại, sắc mặt thay đổi nhìn về phía Diệp Thu Bạch:
“Có lẽ ngươi thích hợp làm thống soái hơn ta.”
Diệp Thu Bạch cười cười: “Chỉ là người trong cục mê, người ngoài cục tỉnh mà thôi.”
“Hiện giờ, chúng ta nên tránh khỏi khí cơ của ma vật khí, tìm cơ hội, phối hợp với công kích của ma vật ra tay với Tà tướng cùng với Tà tộc cấp thống lĩnh.”
“Mấy tên Tà Vương thì không cách nào thoát khỏi vòng chiến với ma vật Hợp Đạo cảnh, sẽ không thể quản chúng ta.”
Mục Phù Sinh nhìn về phía Diệp Thu Bạch.
Hắn lại nhớ tới lời sư tôn Lục Trường Sinh nói.
Vì sao lại nói đại sư huynh Diệp Thu Bạch là người không an phận nhất?
Hiện giờ Mục Phù Sinh đã hiểu.
Tuy rằng nói rất đúng nhưng quá mức mạo hiểm.
Mục Khanh Khanh nghe xong thì lại gật đầu đồng ý xuống dưới.
“Đây là biện pháp tốt nhất hiện giờ.”
“Lập tức bố trí Tịnh thế đại trận! Sau khi hoàn thành bố trí, chú ý tránh ma vật, tấn công Tà tộc!”
Ngay sau đó Mục Khanh Khanh lại lấy ra quyển trục.
Trong quyển trục có khắc dấu Tịnh thế đại trận!
Trong tình huống không có người quấy rầy, ánh sáng tịnh thế nhanh chóng sái lạc trên người Tà tộc!
Sắc mặt Tà tộc ngoại vực biến đổi!
Sắc mặt Tà Vương cũng chùng xuống.
Dù Tà Vương dưới ánh sáng tịnh thế cũng chịu ảnh hưởng nhất định.
Đồng thời mấy người Diệp Thu Bạch, Thạch Sinh cũng vọt tới Tà tộc!
Kiếm vực bùng nổ!
Tinh thần chi lực lóng lánh!
Mục Phù Sinh cũng là tế ra phù ấn sát phạt, từng đạo lôi đình rơi vào trong đám Tà tộc, tiến hành công kích!
Tà Vương bị ma vật kiềm chế căn bản không kịp ra tay.
Đồng thời Tà tộc cấp Tà tướng cùng với cấp thống lĩnh bị ánh sáng tịnh thế ảnh hưởng.
Căn bản không kịp phản ứng trước công kích của ma vật!
Bên Tà tộc nhanh chóng tử thương thảm trọng!