Đệ Tử Của Ta Tất Cả Đều Là Đại Đế Chi Tư

Chương 385: Khảo nghiệm bắt đầu

Chương Trước Chương Tiếp

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Nghe nam tử tóc đen nói.

Mấy người Diệp Thu Bạch nghe xong cũng yên lòng.

Từ thái độ trước đó của nam tử tóc đen với Tiểu Hắc.

Hẳn là sẽ không làm ra chuyện bất lợi với Tiểu Hắc.

Mục Phù Sinh lại không nghĩ như vậy.

Hắn nghĩ, dù bauhyrryḈ Tiểu Hắc bị nam tử tóc đen này gây hại thì với thực lực của bọn họ có thể làm gì?

Trừ phi có người có thể áp chế tên nam tử tóc đen này xuất hiện.

Cho nên Mục Phù Sinh đã lấy ngọc bội thông báo cho Lục Trường Sinh.

Nội dung như sau.

Tôn kính sư tôn.

Đã lâu không thấy, thật là nhớ ngài, tuy rằng rất muốn trò chuyện với ngài nhưng hiện giờ, có một chuyện rất khẩn cấp, cần có sư tôn ra mặt.

Hiện giờ tứ sư huynh bị một kẻ thần bí có thực lực rất mạnh người, chúng ta đều đánh không lại, ngay cả phụ thân ta cũng đánh không lại mang đi rồi.

Tuy rằng kẻ thần bí gọi tứ sư huynh là Ma Chủ nhưng đệ tử vẫn không yên tâm, nếu trong đó có chỗ nào khác thường hay cố ý dụ dỗ tứ sư huynh làm gì đó thì không dám tưởng tượng hậu quả.

Vì bảo đảm không có chuyện gì, xin sư tôn đến xem.

Đương nhiên, hiện tại ta cũng không có đệ lộ ý muốn của mình trước đối phương, sư tôn có thể lặng lẽ tới đây, nếu không có việc gì thì có thể lặng lẽ rời đi.

Đệ tử Mục Phù Sinh kính gửi.

Còn rất lễ phép nha?

Ở Man hoang giới vực xa xa, Lục Trường Sinh thu được tin tức này liền dở khóc dở cười.

Nhưng không thể không nói cách làm của Mục Phù Sinh rất hợp ý hắn.

Biết không nên để lộ danh tính của sư phụ.

Chỉ điểm này thôi cũng đã mạnh hơn đám tiểu tử thúi Diệp Thu Bạch quá nhiều!

Mẹ nó, nghĩ tới mấy tên đồ đệ không biết cố gắng hắn liền muốn gõ thủng đầu cả bọn . . . . .

Ngay sau đó, Lục Trường Sinh nghiến răng nghiến lợi vứt bỏ cái xẻng trong tay.

Liễu Tự Như ngồi bên sợ tới mức không dám uống trà.

Gì gì gì?

Đây là có chuyện gì nữa sao?

Đầu Liễu Tự Như tràn ngập dấu chấm hỏi.

Còn có đi hay không?

Lục Trường Sinh trực tiếp xé rách không gian tiến đến Vô biên giới vực.

Phiền toái hơn nữa cũng liên quan đến an nguy của đồ đệ.

Tuy rằng khả năng không lớn.

Nhưng đúng như lời Mục Phù Sinh nói.

Bảo đảm một chút cho thỏa đáng.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Bên kia.

Diệp Thu Bạch dẫn đầu đi tới trước mặt nam tử tóc đen.

Nam tử tóc đen nói:

“Ta sẽ không vận dụng tu vi cho nên ngươi cứ tùy ý ra tay với ta là được, mặc kệ dùng thủ đoạn gì, chỉ cần ta tán thành ngươi liền có thể tiến vào ba tầng trung.”

Diệp Thu Bạch gật gật đầu thu hồi Thanh Vân kiếm, lấy kiếm gỗ ra.

Nam tử tóc đen hơi nhướng mày, ngay sau đó âm thầm gật gật đầu.

Biết cảnh giới chênh lệch quá lớn, dù dùng vũ khí gì cũng không thể đền bù.

Vì thế liền đơn thuần dựa vào cảnh giới kiếm đạo cùng với lý giải đối với kiếm mà đánh.

Sư huynh của Ma Chủ vẫn khá là tốt.

Đám người đang quan sát thì lại không hiểu cách làm của Diệp Thu Bạch.

“Đối đãi với loại người này còn tự phụ như thế, lấy một thanh kiếm gỗ bình thường để đánh sao?”

“Chẳng lẽ hắn cho rằng mình dùng kiếm gỗ có thể thông qua khảo nghiệm?”

“Sẽ không chọc giận đối phương chứ, sau đó bị đối phương chém giết?”

Nhưng mà mặc kệ là Lâm Giới, Mộ Tứ Sinh hay Mục Khanh Khanh đều không nói gì, hiển nhiên bọn họ hiểu rõ dụng ý của Diệp Thu Bạch.

Lúc này.

Nam tử tóc đen gật đầu ra hiệu, Diệp Thu Bạch ra tay.

Từng đạo kiếm ý dựng lên!

Kiếm vực sinh ra!

Kiếm ý hội tụ giống như hóa thành một đại dương mênh mông mang theo sóng biển ngập trời tràn về phía nam tử tóc đen!

Cảm nhận được cỗ kiếm ý này.

Nam tử tóc đen nói:

“Kiếm Thánh? Không tồi, ở tuổi này, cảnh giới này mà có thể đạt tới cấp bậc Kiếm Thánh dù đặt trong nhóm kiếm tu vĩ độ cao cũng có thể xếp hàng trung thượng đẳng.”

“Nhưng mà có căn cơ vững chắc thế này đủ để xếp hàng thượng đẳng.”

Diệp Thu Bạch cười nói:

“Tiền bối quá khen.”

Vừa dứt lời.

Trong đại dương kiếm ý ngập trời lại xuất hiện bốn loại ý cảnh khác nhau!

Tứ Tuyệt kiếm trận hoàn mỹ dung nhập!

Uy thế của kiếm ý lại tăng lên lần nữa! Diệp Thu Bạch còn thi triển Thái Sơ Kiếm Kinh, sinh chi ý hội tụ trên kiếm gỗ của Diệp Thu Bạch.

Tứ tuyệt Thái Sơ kiếm ý và Tinh Vẫn kiếm pháp được thi triển đồng thời!

Các loại kiếm pháp trông có vẻ pha tạp nhưng lại dung hợp đến mức độ cực kỳ hoàn mỹ!

Không hề có chỗ nào xung khắc, không hề có tì vết!

Hơn nữa uy thế không chỉ tăng lên một bậc.

Mọi người cảm nhận được cỗ lực lượng này, sắc mặt đều trở nên ngưng trọng.

Cỗ kiếm ý này được dung hợp từ đủ loại lực lượng, quá mức hoàn mỹ!

Kiếm tu như Lâm Giới, Trương Vân Tông cũng gật gật đầu.

Về phương diện kiếm đạo, Diệp Thu Bạch là thiên tài tuyệt đối.

Tâm tính cũng rất hoàn mỹ.

Có thể nói Diệp Thu Bạch là một người sinh ra vì kiếm!

Trong ánh mắt nam tử tóc đen xuất hiện sự kinh ngạc.

Ở cảnh giới này.

Có thể dung hợp nhiều kiếm pháp cấp bậc không thấp cùng với kiếm trận, hơn nữa còn làm tới mức hoàn mỹ.

Đây không phải chuyện người bình thường có thể làm được!

Đương nhiên, điều này cũng nhờ căn cơ vững chắc quái dị của Diệp Thu Bạch.

Nhìn thấy cảnh tượng này xong, đánh giá đối với Diệp Thu Bạch trong lòng nam tử tóc đen lại dâng lên.

Khi Diệp Thu Bạch vung kiếm chém xuống thì nam tử tóc đen vươn một ngón tay.

Một ngón tay chống đỡ tất cả lực lượng từ kiếm gỗ mà đầu ngón tay cũng không có nhúc nhích một xíu nào.

Vô cùng nhẹ nhàng!

Nhưng mà nam tử tóc đen lại gật đầu nói:

“Không tồi, ngươi thông qua, qua đi đi.”

Diệp Thu Bạch nghe xong cười cười, thu hồi kiếm gỗ, ôm quyền với nam tử tóc đen.

“Tiền bối, ta chờ sư đệ.”

Nam tử tóc đen lại lắc đầu nói:

“Không cần thiết, tiến vào ba tầng trung thì tất cả mọi người sẽ bị truyền tống đến những nơi khác nhau.”

Diệp Thu Bạch gật gật đầu, cất bước bước vào trong đại môn.

Không thấy bóng dáng.

Thế này liền thông qua sao?

Giống như rất đơn giản.

Có người vui vẻ, lập tức đi về phía nam tử tóc đen.

Ngay sau đó ra tay.

Chớp mắt người này liền bay ngược đi ra ngoài!

Nam tử tóc đen thu hồi ngón tay, không chút cảm xúc nói: “Cấp độ phế vật, trở về đi.”

Sau đó lại có mấy người không tin muốn nếm thử.

Vẫn là tình huống này.

Giờ đây mọi người mới hiểu được khảo nghiệm rất khó.

Không phải nhân vật cấp bậc thiên kiêu thì không cách nào thông qua!

Trong đó ngay cả kim giáp thống lĩnh cũng chỉ là miễn cưỡng thông qua.

Nói cách khác khảo nghiệm không phải nhìn cảnh giới mà là nhìn thiên phú!

Ngay sau đó.

Tiểu Hắc, Thạch Sinh, Mục Phù Sinh cùng với Mộ Tứ và Sinh Lâm Giới lần lượt ra tay.

Đều thông qua.

Sau khi tất cả mọi người đều thử, có hơn phân nửa số người bị loại.

Người không thông qua không cam lòng rời khỏi Ma uyên, bọn họ ở bên ngoài chờ.

Thuận tiện chú ý tung tích của Tà tộc ngoại vực.

Khi mọi người rời đi hết.

Nam tử tóc đen nhìn về phía không trung.

Hai tròng mắt giống như xuyên qua vĩ độ!

“Ma Chủ chung quy phải trở về, hiện tại chỉ là vấn đề thời gian. . . . . .”

“Đợi cho thực lực của Ma Chủ khôi phục sẽ là ngày chết của các ngươi!”

. . . . . . . . . . . . . . . . . .

Giờ phút này.

Tiểu Hắc đã tiến vào một tòa đại điện đen nhánh tràn ngập ma khí!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)