. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Hai ngày trước.
Lục Trường Sinh đã thu được tin tức đến từ Diệp Thu Bạch.
Lục Trường Sinh xem mà đầu óc choáng váng.
Nội dung như sau.
Sư tôn gần đây có sống tốt không.
Đồ nhi rất nhớ ngươi.
Gần đây có ba thế lực nhất lưu ở Vô biên giới vực ỷ thế hiếp người.
Muốn chiếm đoạt thần vật mà tiểu sư đệ lấy được.
Hai ngày sau sẽ tới giết người đoạt bảo.
Mong rằng sư tôn ra tay tương trợ.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Sau một chốc yên lặng ngắn ngủi Lục Trường Sinh ôm đầu.
Liễu Tự Như buồn bực nói: “Lục tiền bối, chuyện gì mà phiền lòng như vậy.”
Lục Trường Sinh không có trả lời, mà lẩm bẩm: “Ta biết ngay mà! Ta biết ngay mà!”
“Đến bên kia gây chuyện rồi đi?”
“Mỗi lần một gây chuyện đều chọc ra phiền toái lớn như vậy!”
“Có tốt không sao? Ta cái đầu ngươi!”
Ngay sau đó Lục Trường Sinh lại tưởng tượng, thở dài, “Thôi, lâu như vậy mới gây chuyện, cũng coi như là có tiến bộ.”
Liễu Tự Như nghe Lục Trường Sinh lầm bầm lầu bầu cũng hiểu rõ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Không nhịn được mà bật cười.
Có thể khiến cường giả siêu cấp như Lục tiền bối đau đầu cũng chỉ có đệ tử của hắn.
“Muốn ta đi hay không?”
Liễu Tự Như tự đề cử mình: “Người giới vực vĩ độ thấp, hẳn là ta có thể ứng phó, tiền bối ngài ra tay thì quá lãng phí.”
Lục Trường Sinh lập tức lắc đầu.
Tuy rằng đi giúp mấy người Diệp Thu Bạch nhưng bọn họ đều là đệ tử của hắn.
Liễu Tự Như giúp Diệp Thu Bạch cũng chính là giúp Lục Trường Sinh.
Hắn liền phải thiếu ân tình.
Sao Lục Trường Sinh sao có thể mắc câu chứ?
Liễu Tự Như bất đắc dĩ buông tay.
Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua trận pháp xuyên không gian, bất đắc dĩ nói: “Xem ra phải đi một chuyến.”
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Bên kia.
Tuy rằng ba người Diệp Thu Bạch thành công đánh chết đối thủ nhưng ba thế lực nhất lưu xuất động không ít cường giả Đế cảnh.
Trong đó không thiếu cường giả Đế cảnh trung kỳ hậu kỳ!
Đối mặt với những cường giả như vậy, ba người Diệp Thu Bạch vẫn cảm thấy có chút miễn cưỡng.
Sau khi đạt tới Đế cảnh.
Dù cách nhau một tiểu cảnh giới thôi thì chênh cũng cực kỳ lớn rồi.
Hiện giờ.
Cũng chỉ có Đế cảnh sơ kỳ Thạch Sinh, có thể cùng Đế cảnh trung kỳ người chống lại.
Thực lực của Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc vẫn ở Bán Đế cảnh.
Nếu như không sử dụng Thanh Vân kiếm hoặc ma thần buông xuống.
Bọn họ không cách nào đánh chết đối thủ Đế cảnh trung kỳ, hậu kỳ.
Điều này dẫn tới một phương Tinh Vẫn Kiếm Tông liên tiếp bại lui!
Phía trên, Bạch Khải Khải đang giao thủ với Trương Vân Tông.
Bạch Khải Khải liếc mắt nhìn tình huống bên dưới, không khỏi cười lạnh một tiếng: “Xem ra thắng bại đã định.”
Trương Vân Tông chém ra một kiếm, lạnh lùng nói: “Còn không nhất định.”
Nhưng sắc mặt của hắn vẫn có chút khó coi.
“Đã sớm kêu các ngươi giao ba người kia ra đây, sớm biết như thế, cần gì phải tới nước này?”
Trương Vân Tông vung kiếm chấn Bạch Khải Khải lui ra, kiếm ý trên người điên cuồng sôi trào!
“Tinh Vẫn Kiếm Tông cũng sẽ không làm chuyện bán đứng người khác.”
“Cũng không sợ bị hủy diệt?”
Trương Vân Tông nghiêm túc gật đầu: “Không sợ bị hủy diệt.”
Được đến Trương Vân Tông trả lời, Bạch Khải Khải cũng là trầm mặc không nói chuyện nữa.
Bởi vì hắn biết.
Đối với loại người này, loại này tông môn, có nói gì nữa đều vô dụng.
Chỉ có thể dùng thủ đoạn lôi đình, cường thế trấn áp!
Ở trên bầu trời.
Bàn cờ thật lớn đã hạ bốn mươi quân.
Hiện giờ, chính là môn chủ Thần Thương môn chiếm thế thượng phong.
Chỉ nghe hắn nói: “Một quân này hạ xuống, ngươi còn có thể chống cự như thế nào?”
Kiếm Vô Phong yên lặng, nhìn chằm chằm bàn cờ.
Trên bàn cờ.
Quân cờ của môn chủ Thần Thương môn bộc lộ mũi nhọn, lấy thế ba phương vây công Kiếm Vô Phong quân cờ gắt gao vây quanh trong đó.
Vô luận đi nào một bước, đều sẽ bị đối phương hắc cờ nuốt ăn!
Bạch cờ đã còn thừa không có
“Có thể nói, một ván này đã là tử cục.”
Kiếm Vô Phong vẫn không có trả lời, nhìn bàn cờ.
Hắn tin tưởng.
Cho dù chết cục đã định, cũng có thể đủ tại đây trong đó tìm được một cái mịt mờ sinh lộ, đánh vỡ này tử cục!
Bắc Đẩu kiếm trận vẫn được bố trí, trong Bắc Đẩu thất tinh đã đã có ba viên kết nối với nhau!
Chỉ có Bắc Đẩu thất tinh thành một thể mới đủ bộc phát uy năng thật sự.
Đương nhiên.
Liên quân từ ba thế lực sẽ không trơ mắt nhìn Bắc Đẩu kiếm trận hoàn thành.
Trong lúc nhất thời, thế công càng thêm mãnh liệt!
Bên trái, Lâm Giới bị đánh lui mấy chục mét!
Hắn phun một ngụm máu tươi.
Đối diện hắn là một cường giả Đế cảnh trung kỳ.
“Ngươi rất không tồi, cảnh giới chênh lệch lớn như thế mà còn có thể tiếp được một chưởng của ta không chết.”
Lâm Giới không có đáp lời mà là nhìn về phía Diệp Thu Bạch bên cạnh: “Cứ tiếp tục thế này phỏng chừng không chống đỡ được.”
Diệp Thu Bạch gật gật đầu.
Muốn đánh vỡ cục diện bế tắc này, dù hắn sử dụng Thanh Vân kiếm cũng không có tác dụng.
Có lẽ sử dụng Thanh Vân kiếm có thể chém giết một hai tên cường giả Đế cảnh trung kỳ.
Nhưng sau đó Diệp Thu Bạch cũng mất đi sức chiến đấu.
Thanh Vân kiếm không chỉ mỗi tiêu hao rất nhiều linh khí, nó tiêu hao cả tinh khí thần!
Sử dụng đan dược của Lục Trường Sinh thì không thể khôi phục thần hồn.
Lúc này, Thạch Sinh thối lui đến bên cạnh Diệp Thu Bạch rồi nói: “Sư huynh, có lẽ ta có thể thử.”
Diệp Thu Bạch gật đầu: “Ngươi cần ta làm gì.”
“Giúp ta hộ pháp, mười hơi thở.”
“Được.”
Diệp Thu Bạch không nói thêm gì, truyền âm báo cho Tiểu Hắc biết.
Hai người đã đứng trước mặt Thạch Sinh, hộ pháp cho hắn.
Không có hỏi thêm bất kỳ câu nào.
Đây là hoàn toàn tin tưởng Thạch Sinh.
Thạch Sinh nhắm hai mắt lại.
Tinh thần chi lực từ trong Tinh không đan điền tràn ra.
Cỗ tinh thần chi lực khổng lồ này khiến vô số người phải kinh hãi ghé mắt!
Chỉ thấy tinh thần chi lực xông thẳng tận trời!
Vốn đang là ban ngày, có mặt trời chói chang sáng rực, trong khoảnh khắc này lại có thêm một ánh sao lấp lánh trống rỗng xuất hiện giữa không trung.
“Thâu Thiên Hoán Nhật. . . . . . . . . . . . . .”
Đạo pháp lĩnh vực bên trong Hỗn Độn Tinh Thần Lục!
Trong lúc nhất thời, không trung bắt đầu tối sầm!
Lấm tấm sao trời điểm xuyết trên không trung.
Từng luồng tinh thần chi lực sái lạc xuống!
Lực lượng trấn áp quanh quẩn, gào thét trong không gian này!
Sau khi thi triển thuật pháp này, gương mặt Thạch Sinh trở nên tái nhợt trong nháy mắt.
Sau khi Thạch Sinh hấp thu Tinh thần nội hạch mới có thể miễn cưỡng thi triển đạo pháp lĩnh vực.
Thi triển ra lĩnh vực này xong.
Có cường giả bên phe địch chú ý tới Thạch Sinh.
Bọn họ đều ý thức được có chỗ không ổn.
Nhanh chóng vọt về phía Thạch Sinh!
Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc đồng thời ra tay, nghênh đón.
Lâm Giới bên cạnh cũng không có thất thần, nổi giận gầm lên một tiếng:
“Bảo hộ Thạch Sinh!”
Nói xong cũng nâng thanh kiếm trong tay, phớt lờ thương thế của bản thân mà xông ra!
Thời gian mười hơi thở có vẻ rất ngắn nhưng trong chiến đấu thì lại rất dài.
Một hơi đã có thể xoay chuyển chiến cuộc nói chi tới mười hơi?
Trong lúc nhất thời, phía trước Thạch Sinh có hau người đang điên cuồng công kích.
Linh khí bùng nổ!
Một tên cường giả Đế cảnh hậu kỳ bên đối phương lao ra.
Đánh một chưởng!
Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc đồng thời ra tay.
Tứ tuyệt Thái Sơ kiếm!
Ma thần buông xuống!
Hai người chạm vào nhau, chỉ trong nháy mắt, Diệp Thu Bạch cùng Tiểu Hắc đã bị đánh bay ra ngoài, miệng phun máu tươi!
Cũng chính trong khoảnh khắc này, từng luồng lực lượng trấn áp phủ xuống.
Cảnh giới cùng tốc độ và lực lượng của bên quân địch đều bị kìm hãm ít nhiều.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .