----
Trong một khe hở không gian do người sáng lập ra ở giới vực vĩ độ thấp, có vô số Tà tộc thân hình khác nhau đang tụ tập!
Tà tộc phân chia cấp bậc cực kỳ nghiêm ngặt.
Từ dưới lên trên theo thứ tự là:
Tà binh.
Tà tướng.
Thống lĩnh.
Tà binh đa số có tu vi Hư Thần cảnh!
Tà tướng đó là đám Tà tộc mặt xanh trước đó, có tu vi Đế cảnh!
Còn cấp thống lĩnh thì đạt tới Phân Thần cảnh.
Còn hướng lên trên nữa chính là Tà Vương.
Có tu vi Hợp Đạo cảnh!
Mà giờ phút này, đám Tà tộc tụ tại đây.
Vài tên Tà tướng mặt xanh quỳ rạp xuống đất, hướng về phía một tên Tà tộc cấp thống lĩnh!
Chỉ thấy tên Tà tộc cấp thống lĩnh này có màu da tái nhợt, đôi mắt hẹp dài, trong mắt tràn ngập tà quang!
Đôi mắt hẹp dài hơi hơi nheo lại, nhìn mấy tên Tà tướng mặt xanh đang quỳ phía trước rồi nói: “Nói cách khác, cho các ngươi ra tay với một giới vực ngay cả nhân loại Phân Thần cảnh cũng không có mà lại thất bại?”
“Còn tổn thất nhiều tà binh Tà tướng như vậy?”
Nói xong.
Từ trên người tên Tà tộc cấp thống lĩnh có tà quang yêu dị sinh ra!
Từng luồng hơi thở cực kỳ âm tà dừng trên thân mấy tên Tà tướng!
Khiến mấy tên Tà tướng này không nhịn được mà run rẩy!
“Thống lĩnh…… Không phải chúng ta vô năng mà là đối phương có một nhận loại am hiểu Nho đạo chi lực.”
“Cực kỳ khắc chế chúng ta.”
Thống lĩnh sờ sờ cái cằm bén nhọn, “A” một tiếng, nói: “Nho đạo? Vậy thì thật sự không thể trách các ngươi.”
Hắn cũng biết Nho đạo và Phật chi đạo đều có năng lực tinh lọc.
Mà năng lực tinh lọc này khắc chế bọn hắn rất nhiều!
“Nhưng mà tội chết có thể tránh, tội sống khó tha.”
Nghe đến đây, thân thể đám Tà tướng bắt đầu run rẩy, trong đôi mắt tràn ngập sự sợ hãi!
Ở trong Tà tộc.
Không chỉ có giai cấp cực kỳ nghiêm ngặt.
Mà trừng phạt cũng vô cùng tàn nhẫn.
Trong đó, tàn nhẫn nhất chính là trở thành đồ ăn trên bàn Tà tộc khác . . . . . .
Nhìn mấy tên Tà tướng run rẩy.
Tên thống lĩnh đứng lên nói: “Ở chỗ ta nơi này tạm thời không còn Tà tộc nào có thể sử dụng nên cho các ngươi một cơ hội lập công chuộc tội.”
“Xin thống lĩnh phân phó!”
“Theo ta đến Thiên Linh giới vực.”
Tà tộc cấp Thống lĩnh híp đôi mắt lại, nhếch miệng nở nụ cười tàn nhẫn nói: “Ta thật sự muốn nhìn xem là người phương nào có thể ngăn trở bước chân Tà tộc ta!”
……
Bên kia.
Thiên Linh giới vực.
Tịnh thế chi trận đã hoàn thành.
Trận pháp này tọa lạc ở tầng cao nhất của Vân Hoàng cung!
Lấy Vân Hoàng cung làm trung tâm, lợi dụng lực lượng đạo pháp của Ninh Trần Tâm, phóng xạ toàn bộ Thiên Linh giới vực!
Mà chuyện này cũng yêu cầu Ninh Trần Tâm phải tiêu hao rất lớn.
Vì thế.
Bên cạnh Ninh Trần Tâm có mấy tên Luyện đan sư đỉnh cấp, Mộc Uyển Nhi cũng ở trong đó.
Cung cấp đan dược cho Ninh Trần Tâm bất kỳ lúc nào.
Hồng Anh cũng ngưng trọng nói: “Trần Tâm, làm phiền ngươi.”
Ninh Trần Tâm cười gật gật đầu, nói: “Yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không để đối phương tùy ý làm bậy.”
Hồng Anh gật đầu.
Mộc Uyển Nhi cũng vẫy vẫy nắm tay nhỏ, hừ một tiếng nói: “Trần Tâm ca, chỉ cần linh khí trong cơ thể ta còn đủ thì bao no đan dược Thiên giai!”
Mấy Luyện đan sư đỉnh cấp chung quanh đều cười khổ.
Trình độ luyện đan của vị cô nãi nãi này cao hơn bọn hắn nhiều.
Bao no đan dược Thiên giai?
Tuy rằng bọn họ cũng có thể luyện chế đan dược Thiên giai nhưng xác suất thành công lại cực kỳ thấp.
Đồng thời cũng yêu cầu hao phí quá nhiều tinh lực và thời gian.
Cho nên lời Mộc Uyển Nhi nói khiến bọn hắn bị đả kích không nhẹ.
“Được rồi, hiện tại nên chuẩn bị đều đã chuẩn bị, yên tĩnh chờ Tà tộc buông xuống đi.”
Hồng Anh hỏi: “Chắc chắn bọn chúng sẽ lại khởi xướng tiến công Thiên Linh giới vực lần nữa sao?”
Sứ giả Vô Biên hoàng triều Mạn Vô Cương gật gật đầu, nói: “Ta hiểu rõ tập tính của Tà tộc.”
“Bọn họ sẽ không tiến công giới vực khác trước, đối với đám Tà tộc ngoại vực này mà nói thì nhân loại là chủng tộc cấp thấp.”
Hồng Anh gật đầu: “Nói cách khác, đúng là bởi vì bọn họ rất cao ngạo, nếm phải thất bại trong tay chủng tộc cấp thấp trong mắt bọn chúng như chúng ta, chắc chắn sẽ không cam tâm bỏ qua?”
Mạn Vô Cương gật đầu: “Chính là đạo lý này.”
Nghe vậy, Hồng Anh cũng bắt đầu hạ đạt mệnh lệnh.
Người tu đạo dưới Hư Thần cảnh toàn bộ đảm đương nhân viên tiếp viện hậu phương chiến tranh.
Dù sao Tà tộc ngoại vực bình thường đều có thực lực Hư Thần cảnh.
Làm cho bọn họ tham chiến, bất quá là tìm chết mà thôi.
Quân đội đều do Hư Thần cảnh tạo thành.
Đồng thời có cường giả Bán Đế cảnh dẫn dắt một đội ngũ.
Bảo hộ các thành trì biên cảnh Thiên Linh giới vực.
Phòng ngừa đối phương đột ngột buông xuống!
Mà một đám Đế cảnh đều phân tán ở các thành trị then chốt ở Thiên Linh giới vực, phụ trách tiếp nhận và truyền đạt tin tức.
Không biết khi nào Tà tộc ngoại vực buông xuống.
Hồng Anh và Ninh Trần Tâm không chỉ cần chuẩn bị công việc.
Còn phải tăng cường thực lực bản thân.
Sau khi an bài xong hết thảy liền trực tiếp tiến hành bế quan!
Chiến lực hàng đầu mới là yếu tố quan trọng ảnh hưởng đến trận chiến.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Ở một nơi khác.
Lục Trường Sinh đang không ngừng cải tiến trận pháp.
Dùng nhiều loại phương pháp.
Ở cơ sở vốn có tăng cường hiệu quả mà Thanh Tâm Chú mang đến.
Sau đó lại gọi Liễu Tự Như đến, cố ý khiêu khích một trận.
Sau khi Liễu Tự Như tức giận.
Lục Trường Sinh lại nói tới trận pháp này, Liễu Tự Như nhanh chóng bình phục cảm xúc.
Tuy vẫn có chút tỳ vết nhưng hẳn là đủ dùng rồi.
Chủ yếu là Lục Trường Sinh cũng không muốn cải tiến nữa.
Ngày này, Liễu Tự Như tới.
Đầu tiên chính là cảnh giác nói: “Về sau mặc kệ ngươi kích thích ta như thế nào thì ta sẽ không có khả năng tức giận nữa!”
Lục Trường Sinh cười lạnh một tiếng.
Huynh đệ à, nếu mà ta muốn kích thích ngươi.
Dựa theo phong cách của mấy anh hùng bàn phím kiếp trước còn sợ không kích thích được ngươi sao?
Phải biết rằng ở phương diện này.
Người trên địa cầu tuyệt đối đăng phong tạo cực nha.
Liễu Tự Như nhìn vẻ mặt của Lục Trường Sinh mà lòng đột nhiên ớn lạnh, rùng mình nói: “Không nói chuyện này nữa, Tà tộc lại muốn tiến công Thiên Linh giới vực.”
Sau khi chú ý thấy Lục Trường Sinh quan tâm đến Thiên Linh giới vực.
Liễu Tự Như đã điều tra ra được.
Hai tên đệ tử của Lục Trường Sinh đều ở Thiên Linh giới vực, hơn nữa còn trở thành người thống lĩnh giới đó.
Liễu Tự Như vẫn luôn âm thầm chú ý Tà tộc.
“Ngươi làm sao mà biết được?”
Lục Trường Sinh không chút để, vừa hỏi vừa bón phân cho cây.
Liễu Tự Như cười thầm.
Cắn câu rồi đi?
Hắn trả lời:
“Tuy rằng Ám Vực không có hoạt động nhiều ở vĩ độ thấp nhưng mạng lưới tình báo vẫn bao phủ.”
“Cho nên phương diện này có thể nghe ngóng.”
Lục Trường Sinh bĩu môi nói: “Biết thời gian cụ thể sao?”
Liễu Tự Như gật
Nghe vậy.
Lục Trường Sinh buông việc, trở lạu ghế nằm.
Nhắm mắt lại, cũng không nói gì, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Liễu Tự Như cười cười, ngồi bên cạnh, không có quấy rầy.
Một lúc sau Lục Trường Sinh đứng dậy, mắng to: “Xem như ta thiếu đám nhãi ranh này!”