------
Cừ động này của Lâm Giới không chỉ vì chính bản thân mình.
Còn vì để danh vọng của Tinh Vẫn Kiếm Tông tăng cao trở lại.
Hắn tiến vào Côn Luân Thiên Trì, ngoại trừ đánh vỡ gông cùm xiềng xích của bản thân, một phương diện khác là muốn tên tuổi của Tinh Vẫn Kiếm Tông lan truyền khắp đại lục lần nữa.
Dù sao tên tuổi của Tinh Vẫn Kiếm Tông đã chìm xuống quá lâu rồi.
Đồng thời, Tinh Vẫn Kiếm Tông . . . . . Cũng bị mảnh giới vực này tổn thương quá sâu!
Diệp Thu Bạch thì chẳng thèm để ý đến.
Vừa xuống tới độ sâu trăm trượng.
Cảm nhận đầu tiên của hắn chính là áp lực chung quanh bắt đầu tăng hơn mười lần!
Nơi này cảm giác áp bách, có thể nói là trước trăm trượng uy áp chi cùng!
Tới nơi này rồi.
Thân thể Diệp Thu Bạch bắt đầu có vết máu hiện lên!
Nếu như không phải đan dược mà Lục Trường Sinh cho ban đầu đã khiến thân thể Diệp Thu Bạch trở nên cực kỳ cường đại.
E là không sử dụng kiếm ý chống đỡ thì cảm giác áp bách cũng đủ để cho thân thể Diệp Thu Bạch tan nát rồi!
Nhưng dù như thế này thì Diệp Thu Bạch vẫn không muốn sử dụng kiếm ý.
Tuy rằng cực kỳ thống khổ!
Nhưng thu hoạch lại càng thêm phong phú!
Thái Sơ Kiếm Kinh điên cuồng vận chuyển!
Linh khí trong kinh mạch tràn đầy, sôi nổi ùa về phía đan điền!
Ở hắn bên cạnh, Mộ Tứ Sinh được một vòng hàn băng chi ý vờn quanh.
Hàn băng chi ý ngưng kết linh khí thành băng rồi rồi tiện đà sử dụng, cực kỳ hiệu quả khi chống đỡ lại sự áp bách này!
Hắn tiến tới, đồng hành cùng với Lâm Giới.
Lâm Giới, Mộ Tứ Sinh đều đã tới độ sâu ký lục của ngân giáp thống lĩnh!
Giờ phút này, bên ngoài Côn Luân Thiên Trì, phía trên cự thú.
Mục Phù Sinh chắp hai tay sau lưng, ánh mắt thâm sâu cúi đầu nhìn xuống Côn Luân Thiên Trì, giống như muốn nhìn xuyên thấu xuống đáy hồ.
Tùy ý hỏi: “Dương thống lĩnh, ngươi nói xem bọn họ có thể đánh vỡ ghi chép của ngươi hay không?”
Nam tử mặc giáp màu bạc chắp tay nói: “Hồi bẩm điện hạ, sau trăm trượng, cứ mười trượng thì uy áp đều sẽ tăng cường rất nhiều!”
Mục Phù Sinh nghe xong cười khẽ, “Vậy ý của ngươi là không ai có thể đánh vỡ ghi chép của ngươi?”
Dương thống lĩnh không nói gì.
Nhưng vẻ mặt tự tin đã nói ra tất cả suy nghĩ của hắn.
Mục Phù Sinh nói: “Nhưng mà ngươi biết không?”
“Phía trước ta gặp ba người, ta có nhờ bọn họ một việc.”
Dương thống lĩnh ngẩng đầu nhìn, cảm thấy khó hiểu.
“Ta để cho bọn họ xuống dưới đáy hồ nhìn xem vật từ bên trên kia, rốt cuộc có chỗ nào ảo diệu.”
Dương thống lĩnh kinh hãi!
Thiên Trì sâu khoảng hai trăm năm mươi trượng!
Dù là hắn có thiên phú dị bẩm, trong thời gian ngắn làm được tới chức vị ngân giáp thống lĩnh này.
Đã khiến người ta phải cảm thán.
Nhưng bản thân hắn cũng chỉ có thể xuống tới một trăm mười trượng, đó chính là cực hạn.
Ý của Mục Phù Sinh là để ba người kia xuống dưới đáy hồ, chỗ sâu nhất!
Rốt cuộc ba người này có tiềm năng thế nào mà Mục Phù Sinh xem trọng như thế?
Phải biết rằng, tuy thường ngày Mục Phù Sinh sợ này sợ kia, cực kỳ quý mạng, kết giao nhiều bằng hữu nhưng trong nội tâm lại cực kỳ cao ngạo!
Người có thể được Mục Phù Sinh để mắt tới cực kỳ ít!
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Cách thời điểm Côn Luân Thiên Trì đóng cửa chỉ còn có chín ngày.
Giờ khắc này.
Ở chỗ sâu bên dưới Thiên Trì.
Cảnh tượng diễn ra trước mắt khiến tất cả mọi người phải khiếp sợ!
Diệp Thu Bạch dừng lại ở độ sâu trăm trượng mấy ngày.
Trong mấy ngày này, Diệp Thu Bạch đều đang làm quen với uy áp nơi đây.
Hiện giờ đã quen thuộc rồi.
Diệp Thu Bạch lại tiếp tục xuống sâu hơn.
Hắn xuống tới một trăm mười trượng!
Đến điểm ký lục!
Đồng thời, Lâm Giới và Mộ Tứ Sinh vẫn dừng lại ở nơi đây.
Diệp Thu Bạch không có nhìn hai người này mà vẫn tiếp tục.
Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người.
Một trăm hai mươi trượng.
Một trăm ba mươi trượng.
……
Thẳng đến độ sâu một trăm năm mươi trượng thì mới ngừng lại.
Đã đánh vỡ ghi chép của ngân giáp thống lĩnh rồi.
Trực tiếp vượt xa hai người Lâm Giới cùng Mộ Tứ Sinh.
Những người vốn không xem trọng Diệp Thu Bạch cũng thầm than một tiếng.
Tầm mắt quá thấp.
Ai có thể nghĩ đến người bắt đầu chậm chạp nhất lại có thể đạt tới độ sâu thế này?
Lâm Giới xem mà lòng cũng thầm than.
Hắn biết mình không có khả năng vượt qua Diệp Thu Bạch nữa.
Dễ dàng xuống tới một trăm năm mươi trượng như thế, e là còn sức tiếp tục!
Nghĩ tới đây.
Lâm Giới cũng thu lại tâm tư cạnh tranh.
Hiện giờ, chuyện hắn cần phải làm cố gắng hết sức gia tăng thực lực của bản thân.
Giờ phút này.
Diệp Thu Bạch tới độ sâu một trăm năm mươi trượng.
Tới nơi này hắn đã nhìn thấy được ánh sáng dưới đáy cùng với tinh thần chi lực chung quanh!
Cảm giác áp bách nơi đây đã biến đổi về chất.
Có thêm tinh thần chi lực, tự nhiên có thêm khả năng trấn áp!
Máu và linh khí trong cơ thể Diệp Thu Bạch đều bắt đầu trì trệ.
Tới giờ khắc này.
Diệp Thu Bạch không thể không thi triển kiếm ý!
Kiếm ý tràn ra, sôi trào quanh thân Diệp Thu Bạch.
Kiếm ý Đại Kiếm Tông không ngừng lượn lờ trong Thiên Trì.
Lúc này mọi người mới hiểu rõ, thì ra Diệp Thu Bạch này một tên kiếm tu.
Hơn nữa, tới bây giờ hắn mới thi triển kiếm ý!
Trước đó Diệp Thu Bạch dùng thân thể chống đỡ cảm giác áp bách sao?
Nghĩ tới đây, lòng mọi người không khỏi phát lạnh.
Nếu thật sự như thế.
Vậy thì người này quá mức khủng bố . . . . .
Bên dưới.
Thạch Sinh đã cách mọi người rất xa.
Hắn xuống tới hai trăm ba mươi trượng!
Tinh thần chi lực ở nơi này cực kỳ khổng lồ!
Vô cùng nặng nề!
Dưới đáy có ánh sao lập loè.
Ánh sao chiếu sáng toàn bộ đáy Thiên Trì!
Thạch Sinh không có chống đỡ cỗ tinh thần chi lực này mà vận chuyển Hỗn Độn Tinh Thần Lục kéo cỗ tinh thần chi lực khổng lồ vào trong Tinh không đan điền!
Không ngừng truyền cho viên sao trời thứ hai đang ảm đạm không ánh sáng.
Lúc này viên sao trời thứ hai bắt đầu phát sáng, ánh sáng cực kỳ mờ nhạt!
Tuy rằng ánh sáng cực kỳ mờ nhạt nhưng vẫn khiến cho Thạch Sinh đột phá cảnh giới!
Đạt tới Bán Đế cảnh!
Đồng thời, cường độ thân thể cũng được tăng mạnh.
Thạch Sinh cảm giác được.
Nếu như gặp lại cường giả Đế cảnh sơ kỳ thì hắn đã có khả năng chém giết rồi.
Cùng lúc đó.
Viên sao trời thứ nhất trong Tinh không đan điền cũng bắt đầu lập loè!
Lôi kéo tinh thần chi lực đang tràn vào đan điền, như có chút nối kết.
Hình như thiên thạch thiên ngoại dưới đáy hồ đang kêu gọi hắn.
Thạch Sinh tiếp tục lặn xuống.
Tuy rằng rất chậm.
Nhưng từng bước hạ xuống đáy hồ.
Hắn muốn nhìn xem rốt cuộc là thần vật gì.
Vì sao lại có liên hệ với viên sao trời thứ nhất trong Tinh không đan điền.
Đồng thời có phải giống như trong lời đồn, thiên thạch này có thể gia tăng thiên phú.
Qua hai ngày di chuyển.
Cuối cùng Thạch Sinh cũng chạm đáy!
Hai trăm năm mươi trượng!
Nơi này có một hòn đá to cỡ hai nắm tay.
Bề mặt hòn đá gồ ghề lồi lõm.
Chỉ là trong những chỗ lõm có ánh sáng lập lòe.
Tinh thần chi lực không ngừng từ bên trong tràn ra!
Trong Tinh không đan điền.
Viên sao trời thứ nhất cũng là bắt đầu lập lòe ánh sáng chói mắt.
Ánh sáng xuyên qua Tinh không đan điền chiếu lên hòn đá này.
Giờ khắc này, Thạch Sinh như thành lập một liên kết nào đó với khối thiên thạch thiên ngoại này.
Trong Tinh không đan điền có một bóng mờ chậm rãi xuất hiện . . . . . .