Đệ Tử Của Ta Tất Cả Đều Là Đại Đế Chi Tư

Chương 320: Chín thừa hai

Chương Trước Chương Tiếp

----

Hai nữ tử Hàn Linh tông bỏ mình trong khoảnh khắc khiến bảy người còn lại đều sửng sốt.

Thực lực của đối phương cường đại như vậy?

Không chỉ trực tiếp đột phá công kích của chín cường giả Bán Đế liên thủ mà còn lướt qua công kích, chém giết hai người!

Hiện giờ hai người Tiểu Hắc hiển nhiên cũng không có ý định dừng tay.

Chỉ dừng chút liền biến mất, nhắm tới bảy người còn lại.

Diệp Thu Bạch thật sự không có quan tâm tới trận chiến này.

Nếu Tiểu Hắc và Thạch Sinh nói giao cho hai người bọn họ thì Diệp Thu Bạch hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của hai người.

Sau khi suy nghĩ hắn liền bắt đầu lặn sâu xuống phía dưới Thiên Trì.

Mục Phù Sinh từng nói.

Muốn gia tăng thiên phú, củng cố đạo cơ thì cần lặn sâu xuống dưới.

Đồng thời dưới đáy Côn Luân Thiên Trì, chỗ sâu nhất, có một đồ vật thuộc về trung vĩ độ.

Hắn cũng có chút tò mò, thiên thạch rơi xuống từ trung vĩ độ rốt cuộc có chỗ nào kỳ lạ mà có thể hấp dẫn nhân vật phong hoa tuyệt đại như Tinh Vẫn Kiếm Hoàng!

Khi Diệp Thu Bạch lặn xuống dưới thì bên dưới Côn Luân Thiên Trì này đã có hơn mười người tu đạo khác.

Trong đó bao gồm cả Lâm Giới cùng với Mộ Tứ Sinh.

Lâm Giới chỉ nhìn thoáng qua Diệp Thu Bạch rồi thu hồi ánh mắt.

Giờ phút này hắn cũng không quan tâm tới chuyện của Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch thu hồi ánh mắt.

Khi hắn lặn xuống Côn Luân Thiên Trì, nước hồ vốn tràn ngập linh khí tinh thuần đại bổ với người tu đạo lại xen lẫn thêm sát khí!

Một cỗ linh khí tinh thuần hổng lồ bỗng điên cuồng tràn vào thân thể Diệp Thu Bạch, chui vào trong xương cốt, máu thịt, kinh mạch, thậm chí còn áp bách cả đan điền của hắn.

Cảm giác áp bách mãnh liệt đến mức khiến Diệp Thu Bạch không thể phản ứng kịp, trên cánh tay bắt đầu xuất hiện tơ máu!

Cảm nhận được cỗ áp bách này, hắn giật mình, lập tức tập trung tinh thần.

Vận chuyển linh khí toàn thân cùng với Thái Sơ Kiếm Kinh, sau đó mới chống đỡ được sự áp bách.

Lúc này mới vừa lặn xuống mà cảm giác áp bách đã mạnh tới mức này rồi?

Diệp Thu Bạch không khỏi cảm khái.

Trách không được, năm tháng dài dòng trôi qua cũng chỉ có mình Tinh Vẫn Kiếm Hoàng tới được nơi sâu nhất.

Nhưng nếu Tinh Vẫn Kiếm Hoàng có thể tới đáy được.

Vì sao hắn lại không được chứ?

Diệp Thu Bạch điều chỉnh lại trạng thái không có vội vã xuống sâu hơn.

Hắn đang không ngừng chống đỡ linh khí tinh thuần, cũng dần dần hấp thu, làm quen với cảm giác áp bách ở nơi đây.

Từng sợi linh khí lan truyền khắp cơ thể hắn, chui vào trong đan điền.

Cảnh giới của hắn cũng đang chậm rãi tăng lên!

Khoảng một canh giờ sau.

Diệp Thu Bạch mới mở bừng mắt, tiếp tục lặn xuống sâu hơn!

Xuống sâu khoảng mười trượng, hắn cảm nhận được sự áp bách cường đại hơn, ngừng lại lần thứ hai!

Mà bên kia thì có tám người đang ở cùng độ sâu với Diệp Thu Bạch.

Có sáu người đã xuống sâu tới hai mươi trượng rồi!

Đáng kinh ngạc nhất chính là ở độ sâu ba mươi trượng, Lâm Giới và Mộ Tứ Sinh đang sóng vai nhau!

Hình như vẫn đang tiếp tục xuống sâu hơn nữa.

Người phía sau nhìn hai bóng dáng này mà kinh ngạc cảm thán không thôi.

Nhưng lại không thể mở miệng nói chuyện.

Ở nơi mà sự áp bách tràn ngập thế này, giữ cho bản thân không bị thương đã là cực hạn, làm thế nào mà mở miệng nói chuyện?

Diệp Thu Bạch chỉ nhìn thoáng qua, cũng không quan tâm.

Tiếp tục làm quen với cảm giác áp bách ở đây.

……

Giờ phút này, ở phía trên.

Tất cả những người tu đạo chưa lặn xuống đều hoảng sợ nhìn cảnh tượng trước mắt.

Trên người Tiểu Hắc tràn ngập ma khí!

Từng luồng ma khí màu đen phóng thẳng lên cao, hội tụ thành một ma ảnh thật to, cầm một thanh ma kich trong tay, tựa như một vị ma thần buông xuống giới này!

Thạch Sinh thì cầm Minh Hoàng Huyền Phủ, tinh thần chi lực hội tụ trên thân phủ.

Giờ Tý, đêm tối buông xuống, trên không trung đen nhanh có lấm tấm sao trời điểm xuyết!

Những ngôi sao trời này chiếu ánh sáng mỏng manh xuống, ánh sáng từ sao trời hội tụ quanh thân Thạch Sinh.

Tuy ánh sáng mà từng ngôi sao phát ra rất yếu ớt.

Nhưng nếu như trăm ánh sao, ngàn ánh sao hội tụ vào một thân thì rực rỡ cả thế gian!

Hiện giờ hơi thở của hai người đã đạt tới đỉnh phong!

Bất kỳ một ai ở nơi này đều không nắm chắc mình có thể chiến thắng bất kỳ một người nào.

Rõ ràng còn không có đạt tới Bán Đế, vì sao lại có thực lực cường đại thế này?

Phải biết rằng người có thể tiến vào Côn Luân Thiên Trì đều là thiên kiêu từ các tông môn bên trong!

Giữa các thiên kiêu vốn không có quá nhiều chênh lệch.

Cho nên chênh lệch về cảnh giới chính là sự chênh lệch lớn nhất.

Chỉ là trước mắt bọn họ vốn có chín người.

Hiện giờ lại chỉ còn hai người cuối cùng!

Một người là đệ tử Huyền Minh Nhai, một người khác là đệ tử Hàn Linh tông.

Hơi thở của hai người này cực kỳ uể oải.

Sắc mặt hai người đều có vẻ nghiêm trong, trong mắt tràn đầy sự sợ hãi!

Vì sao mà thực lực cường đại đến mức này chứ?

Rốt cuộc ma tu và người tu tinh thần chi lực này đến từ thế lực nào?

Chưa bao giờ nghe nói tới!

Chín thiên kiêu cấp bậc Bán Đế liên thủ đánh với hai người còn chưa đạt tới cảnh giới Bán Đế nhưng lại không gây được chút tổn thương cho đối phương.

Còn bị giết ngược mất bảy người!

Nếu chuyện này truyền ra ngoài.

E là sẽ gây sóng to gió lớn!

Lúc này.

Tiểu Hắc nâng Cửu Thiên Ma Kích, bước ra một bước dài.

Mặt nước Côn Luân Thiên Trì xuất hiện sóng lớn!

Sóng lan ra bốn phía.

Đệ tử Huyền Minh Nhai thấy cảnh này sắc mặt biến đổi!

Nhưng hắn lại không nói lời xin tha gì đó.

Dù sao đối phương biết hai người bọn họ là người Huyền Minh Nhai cùng Hàn Linh tông.

Hiện giờ lấy thế lực ra chắn thì có thể giữ được một mạng sao, có khả năng sao?

Huống hồ đối phương đã giết nhiều người như vậy, sao lại không muốn nhổ cỏ tận gốc?

Cho nên đệ tử Huyền Minh Nhai làm tráng sĩ đoạn cổ tay!

Vỗ một chưởng vào vị trí đan điền của mình!

Sau đó phun ra một ngụm tinh huyết màu xám.

Từng luồng minh khí bắt đầu trào ra từ trong đan điền.

Hình thành một tấm thuẫn chắn trước người hắn.

Huyền minh thuẫn!

Đây là thủ đoạn phòng ngự mạnh nhất của hắn.

Sau khi triển một chiêu này.

Đệ tử Huyền Minh Nhai cũng không có ngồi chờ chết, chờ đối phương phá tan Huyền Minh thuẫn!

Hắn quay sang nhìn về phía đệ tử Hàn Linh tông.

Nàng kia hiểu ý của đệ tử Huyền Minh Nhai.

Sắc mặt tái nhợt, cắt mở đầu ngón tay, hội tụ tinh huyết!

Lấy linh khí làm bút, hàn băng chi ý làm giấy, tinh huyết làm mực.

Nàng nhanh chóng vẽ ra một cánh cổng băng màu đỏ!

Ngay sau đó lại lấy ra một quyển trục rồi ném quyển trục ra.

Cánh cổng băng tuyết hội tụ từng luồng không gian chi lực!

Hiển nhiên!

Bọn họ chuẩn bị dùng Huyền Minh thuẫn giữ chân Tiểu Hắc.

Sau đó dùng cánh cổng băng này để bỏ chạy khỏi nơi đây.

Còn Côn Luân Thiên Trì sao?

Mạng sống sắp mất thì nói gì tới cơ duyên nữa!

Tiểu Hắc đã xông đến gần Huyền Minh thuẫn.

Cửu Thiên Ma Kích ầm ầm đập tới!

Ma khí hội tụ trên mũi nhọn của ma kích.

Ma ảnh cũng ầm ầm nện một kích.

Huyền Minh thuẫn trực tiếp tan rã.

Cùng lúc đó, Thạch Sinh ra tay.

Tinh thần chi lực chiếu rọi!

Một ngón tay của hắn điểm ra.

Bắn nhanh về phía cánh cổng băng.

Sau khi đệ tử Hàn Linh tông bỏ chạy.

Cánh cổng bị tinh thần chi lực trực tiếp trấn áp!

Dẫn tới tốc độ bỏ chạy của đệ tử Huyền Minh Nhai chậm lại.

Công kích của Tiểu Hắc tới ngay sau đó.

Hắn thò tay kéo lấy chân đệ tử Huyền Minh Nhai!

Tên đệ tử này cũng rất nhẫn tâm.

Cắn chặt răng giơ tay cắt đứt cẳng chân của mình.

Vậy nên lúc cánh cổng băng hoàn toàn đóng cửa.

Hai người trả giá một cái giá thê thảm mới có thể chạy thoát.

……

Giờ phút này, Diệp Thu Bạch đã quen với sự áp bách ở độ sâu mười trượng, tiếp tục lặn xuống phía dưới . . .. .

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)