Đệ Tử Của Ta Tất Cả Đều Là Đại Đế Chi Tư

Chương 297: Kiếm tâm thăng hoa

Chương Trước Chương Tiếp

----

Đợi đại trưởng lão Khang gia đến nơi, nhìn đến thấy cảnh tượng hỗn độn trước mắt.

Người của Khang gia và Lý gia đang bị đơn phương tàn sát.

Trong mắt hắn tràn đầy lửa giận.

Hiện giờ không phải Dương gia nện cố thủ đường phố phía đông sao?

Vì sao còn có thể điều động hộ vệ tới đường phố phía bắc?

Nhưng hiện giờ hắn cũng không kịp suy nghĩ nhiều nữa.

Đại trưởng lão bước ra một bước, hơi thở cường giả Bán Đế ầm ầm bùng nổ!

Đại trưởng lão Khang gia cũng là người có tư cách trùng kích Đế cảnh.

Có thể nói đại trưởng lão Khang gia không có địch thủ bên dưới Đế cảnh.

Đối mặt với cỗ uy áp cường đại này.

Sắc mặt ba người Diệp Thu Bạch không có một chút biến hóa nào.

“Giao cho ta đi?”

Dứt lời.

Hắn liền nâng Ám Ma kiếm lên.

Kiếm ý cấp bậc Đại Kiếm Tông phóng thẳng lên trời trong khoảnh khắc này!

Bao phủ toàn bộ đường phố phía bắc!

Dương Tề nhìn thấy cảnh này, kinh ngạc cảm thán một tiếng.

So sánh với lúc trước thì thực lực của bọn họ đã tăng lên không ít.

E là bọn họ không thuộc về nơi này.

Trung tâm giới vực mới là sân chơi dành cho bọn họ.

Đại trưởng lão Khang gia cảm thụ được cỗ kiếm ý này thì cảm thấy kinh hãi.

Nhưng sự kinh hãi nhanh chóng chuyển thành sát ý vô tận!

Trẻ tuổi như thế.

Tu vi Hư Thần cảnh mà cảnh giới kiếm đạo đã đạt tới cảnh giới Đại Kiếm Tông!

Phải biết rằng.

Tăng cường cảnh giới kiếm đạo là chuyện khó khăn đến mức nào?

Mỗi khi tăng lên một cảnh giới thì sức chiến đấu sẽ tăng trưởng gấp bội!

Giống như hiện tại, cỗ kiếm ý Đại Kiếm Tông này mang đến cho hắn cảm giác nguy hiểm.

Loại người này tuyệt không có thể lưu lại!

Nghĩ tới đây.

Khang gia đại trưởng lão không tính nương tay, từng luồng hơi thở cấp Bán Đế sôi trào ép thẳng tới Diệp Thu Bạch, tựa như thái sơn áp đỉnh!

Đồng thời trong tay hắn xuất hiện một thanh trường đao có răng cưa!

Trường đao gập ghềnh, có một đám răng cưa nhô ra, vô cùng bén nhọn.

Trên sóng đao còn có ánh đỏ lập loè!

Thanh đao này tản ra mùi máu tanh thoang thoảng.

Hiển nhiên thanh trường đao răng cưa này đã lây dính máu của không biết bao nhiêu người.

Thời điểm đại trưởng lão Khang gia thanh trường đao răng cưa này ra thì sắc mặt Dương Tề cũng có chút biến hóa.

Hắn đã từng nghe nói tới Khang gia có một tên trưởng lão cầm trường đao răng cưa trong tay, giúp Khang gia san bằng không biết bao nhiêu chướng ngại vật!

Một người một đao.

Vong hồn dưới đao nhiều không đếm hết!

Thực lực cực kỳ hung hãn!

Tâm tính thích giết chóc dị thường!

Ngay cả khi Dương Chấn Hoài nhắc tới người này cũng tỏ vẻ nghiêm trọng.

Đại trưởng lão Khang gia nắm lấy trường đao răng cưa.

Hai tròng mắt của hắn bị một màu đỏ máu bao trùm!

Linh khí tinh thuần quanh thân hắn giống như bị sát khí màu máu ảnh hưởng, dần chuyển biến thành linh khí màu máu.

Cỗ linh khí màu máu tựa như cơn lốc cuốn thẳng về phía Diệp Thu Bạch.

Quét qua thân thể của hắn!

Tuy tâm trạng của Diệp Thu Bạch không chịu bất kỳ sự ảnh hưởng nào nhưng cỗ lin khí màu máu khổng lồ này lại khiến cho hắn cảm thấy không thoải mái.

Trên lệch về mặt cảnh giới quả nhiên là khó có thể đền bù.

Kiếm vực được triển khai!

Kiếm ý Đại Kiếm Tông che trời lấp đất ngăn cách Diệp Thu Bạch khỏi cỗ linh khí màu máu này!

Ngay sau đó hắn không chút do dự mà đạp bước.

Cầm Ám Ma kiếm trong tay, Diệp Thu Bạch chủ động vọt về phía đại trưởng lão Khang gia.

Kiếm ý như bóng với hình bao trùm lấy thân thể Diệp Thu Bạch.

Giờ phút này Diệp Thu Bạch lấy thân hóa kiếm!

Ta tức là kiếm.

Kiếm tức là ta!

Tuy hai mà một!

Đây cũng tiêu chí khi tiến vào cảnh giới Đại Kiếm Tông.

Đại trưởng lão Khang gia nhìn một màn này, nhếch miệng cười, vẻ mặt tràn đầy sự dữ tợn.

“Tuy rằng ngươi là Đại Kiếm Tông nhưng chênh lệch cảnh giới cũng không có dễ dàng bù đắp như vậy.”

Nói xong.

Đại trưởng lão Khang gia nâng trường đao răng cưa.

Từng luồng đao ý mang theo sát ý màu đỏ máu thổi quét đến chỗ Diệp Thu Bạch.

Giống như muốn xoắn nát không gian vậy!

Đối mặt với đao ý khủng bố màu đỏ này, Diệp Thu Bạch không lùi không tránh.

Kiếm ý bên trong vực kiếm ý điên cuồng sôi trào, hội tụ thành một dòng sông dài.

Dòng sông kiếm ý vượt qua đầu Diệp Thu Bạch cuốn tới đao ý màu máu.

Thời điểm dòng sông kiếm ý chống đỡ đao ý màu máu thì Diệp Thu Bạch lướt qua đao ý vọt tới đại trưởng lão Khang gia.

Hắn muốn chiến đấu cận thân.

Lấy kiếm đối đao!

Tuy rằng khó có thể bù đắp sự chênh lệch cảnh giới nhưng mấy năm nay Diệp Thu Bạch một đường trưởng thành, có trận nào mà không phải vượt cấp chiến đấu đâu chứ?

Hơn nữa chưa một lần thất bại.

Mỗi một lần vượt cấp chiến đấu, mỗi một lần thắng lợi đều khiến kiếm trong tay Diệp Thu Bạch càng lúc càng sắc bén hơn!

Cũng làm cho kiếm ý của Diệp Thu Bạch thẳng tiến không lùi!

Không ai có thể cản trở.

Cũng không có người nào có thể công phá kiếm tâm của Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch kém sao?

So với các sư đệ sư muội thì có thể trông hắn quá mức bình phàm.

Nhưng chỉ là bề ngoài vậy thôi.

Là độ đệ đầu tiên của Lục Trường Sinh, là người đầu tiên được thu nhận, là đại sư huynh!

Thiên phú của Diệp Thu Bạch không hề thua kém bất kỳ ai.

Kiếm Tâm Thông Minh.

Hỗn Nguyên Kiếm Thể.

Loại thể chất này chính là thể chất nhất thích hợp tu luyện kiếm đạo nhất, không thể chất nào có thể sánh bằng!

Phóng mắt tất cả các giới vực.

Từ khi hỗn độn sơ khai, thế giới mới hình thành.

Hỗn Nguyên Kiếm Thể là thể chất có thể xếp ở hàng đầu.

Chỉ cần Diệp Thu Bạch tích lũy đầy đủ thì cảnh giới sẽ tự nhiên tăng trưởng.

Chiến lực tuyệt đối không thấp hơn các sư đệ sư muội.

Giờ khắc này.

Kiếm tâm của Diệp Thu Bạch lại được thăng hoa một lần nữa.

Ám Ma kiếm trong tay hắn không ngừng run rẩy, phát ra tiếng “Ong ong” vang dội.

Tựa như đang đáp lại kiếm tâm của Diệp Thu Bạch.

Đồng thời Thanh Vân kiếm trong cơ thể cũng tản ra kiếm quang, trong kiếm quang ẩn chứa kiếm chi đạo tắc . . . .

Đại trưởng lão Khang gia cũng cảm thấy kinh ngạc.

Hắn có thể cảm giác được kiếm ý của tên kiếm tu trẻ tuổi trước mắt đã trở nên sắc nhọn hơn rồi.

Chẳng lẽ trong thời gian ngắn ngủi, dưới sự áp bách của hắn mà tâm cảnh của tên kiếm tu này đã đột phá?

Nếu thật sự như vậy thì thiên phú của người này quá khủng bố.

Sát ý trong mắt trưởng lão Khang gia càng dày đặc thêm.

Tuyệt đối không có thể để loại người này sống sót!

Một khi cánh chim cứng cáp.

Khang gia sẽ gặp tai họa ngập đầu!

Nghĩ đến đây.

Nhìn Diệp Thu Bạch đang vọt tới, đại trưởng lão Khang gia giơ trường đao răng cưa qua khỏi đỉnh đầu.

Bỗng nhiêm chém thẳng về phía Diệp Thu Bạch đang hướng tới!

Một đao này kéo theo tàn ảnh màu đỏ máu.

Ánh sáng đỏ trên thân đao cũng bắt đầu sôi trào trong khoảnh khắc này, giống như mở một cái miệng rộng vô hình, muốn cắn nuốt hết tất cả địch nhân!

Ánh mắt Diệp Thu Bạch bình tĩnh vô cùng, như giếng cổ không gợn sóng.

Ám Ma kiếm trong tay xuất hiện sinh chi ý, sinh chi ý vờn quanh thân kiếm!

Toàn bộ kiếm ý trong kiếm vực cũng hội tụ về thân kiếm.

“Thái Sơ Kiếm Kinh……”

“Bình Sơn Hà!”

Lắng đọng đã lâu.

Hiện giờ Diệp Thu Bạch có thể thi triển kiếm thứ nhất trong Thái Sơ Kiếm Kinh một cách hoàn mỹ.

Kiếm mang chém về phía đại trưởng lão Khang gia!

Đại trưởng lão cũng nở nụ cười dữ tợn.

Trường đao răng cưa bộc phát ra sát ý vô tận!

Trường đao và kiếm mang ầm ầm chém vào nhau.

Ầm!

Trong lúc nhất thời.

Lấy hai người làm trung tâm.

Linh khí ầm ầm bùng nổ!

Một tảng đá xanh trên mặt đất bị cỗ linh khí khổng lồ thổi bay, lộ ra tầng đất bên dưới!

Dương Tề cùng với một đám hộ vệ Dương gia cũng kinh hãi.

Bị chấn đến không ngừng lui về phía sau.

Người có thực lực thấp bị chấn đến nội thương.

Tiểu Hắc và Thạch Sinh không có ra tay, nhìn chằm chằm hai người.

Nhưng cả hai cũng cũng không lo lắng gì.

Bọn họ biết đại sư huynh tuyệt đối không làm chuyện mà mình không nắm chắc . . . . . .

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)