Đệ Tử Của Ta Tất Cả Đều Là Đại Đế Chi Tư

Chương 296: Bày mưu tính kế

Chương Trước Chương Tiếp

----

Lời đã nói đến nước này.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía Dương Tề.

Phải làm tới một bước này sao?

Dương Tề thật sự yên tâm về bọn họ sao?

Ngay cả Dương Chấn Hoài cũng nhìn Dương Tề.

Nhưng trong lòng lại có chút vui mừng.

Làm gia chủ, thời điểm cần quyết đoán, cần thiết phải gan dạ thì phải có đủ.

Đương nhiên không phải hữu dũng vô mưu.

Hiện giờ Dương Tề đang mang tâm tính này.

Diệp Thu Bạch cũng có chút ngoài ý muốn, quay sang nhìn Dương Tề.

Tên này thật sự rất quả quyết.

Mấy trưởng lão nhìn nhau.

Bọn họ cũng không nghĩ tới Dương Tề sẽ làm đến mức này.

Tới mức này rồi, các trưởng lão cũng không có lý do gì để từ chối nữa.

Có thể bắt được quyền thừa kế vị trí gia chủ Dương gia đối với bọn họ mà nói có tác dụng rất lớn.

Các trưởng lão sôi nổi gật đầu.

“Vậy được, nếu Dương Tề ngươi đã kiên quyết bảo đảm, chúng ta đây tạm thời tin tưởng.”

“Chuyện lần này không phải trò đùa, còn cần thương lượng đối sách.”

Dương Tề không có để ý tới mấy trưởng lão mà mang theo ba người Diệp Thu Bạch đi tới trước mặt Dương Chấn Hoài, bắt đầu thương lượng đối sách.

Trong lòng Dương Tề.

Những trưởng lão này thuần túy là một đám não úng.

Lần này mà thất bại thì Dương gia cũng chẳng còn nữa.

Bọn họ nghĩ còn nghĩ tới quyền thừa kế Dương gia sao, có tác dụng gì?

Mấy gia hỏa đầu óc thế này có thể thương lượng ra đối sách mới là lạ?

Không thêm chuyện phiền toái đã không tệ rồi.

Lúc này, Dương Tề cũng bắt đầu gải thích tình huống.

“Hiện tại, Lý gia cùng Khang gia đang từng bước ép sát chúng ta.”

“Hơn phân nửa thế lực của chúng ta đã bi xâm chiếm, thôn tính.”

“Thương phố phía đông cùng với thương phố phía bắc còn đang đau khổ chống đỡ, nhưng cũng không kéo dài được bao lâu.”

Thương phố phía đông và phía bắc hiện giờ chính là nơi tồn tại thế lực cuối cùng của Dương gia.

Cũng là nơi gần con đường trung tâm nhất.

Một khi bị xâm chiếm hết thì nguồn thu nhập của Dương gia sẽ hoàn toàn đứt mất.

Dù sao tài nguyên nhập khẩu từ bên ngoài cần phải có chỗ để bán ra thu tiền.

Dương Chấn Hoài nhìn về phía ba người Diệp Thu Bạch, hỏi: “Tiểu hữu có biện pháp nào tốt không?”

Diệp Thu Bạch suy nghĩ một lúc, nghe Dương Chấn Hoài lên tiếng hỏi cũng không có luống cuống, hỏi lại: “Chiến lực hàng đầu của hai bên như thế nào.”

Dương Tề vội vàng nói: “Không cần lo lắng chuyện này, chiến lực hàmg đầu của hai bên là Đế cảnh, đều sẽ không ra tay.”

Thạch Sinh gật gật đầu nói: “Vậy thì tốt.”

Diệp Thu Bạch vỗ vỗ bả vai Thạch Sinh nói: “Điệu thấp một chút có được hay không.”

Tiểu Hắc thì chất phác nói: “Đây không phải nói thật sao?”

Diệp Thu Bạch cười nói: “Cũng đúng.”

Nhìn ba người đối thoại.

Dương Tề cũng nhẹ nhàng thở ra.

Dương Chấn Hoài thì cười khổ một tiếng.

Gia chủ như hắn đây là Bán Đế đó!

Không cần mặt mũi sao!

Dương Chấn Hoài cười nói: “Ba vị tiểu hữu, nói như vậy bên dưới Đế cảnh đều không có vấn đề gì sao?”

Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Trước đó ba người bọn họ cần liên thủ với nhau, thậm chí còn vận dụng sát chiêu mới có thể đánh chết một tên cường giả có tư cách trùng kích Đế cảnh.

Hiện giờ cảnh giới của bọn họ đều được tăng lên.

Tất nhiên không phải nói chơi.

Huống hồ, Diệp Thu Bạch cũng muốn kiểm nghiệm xem thực lực hiện tại của mình như thế nào.

Lúc này Dương Chấn Hoài mới bày mưu tính kế: “Hiện giờ thế lực ở đường phố phía đông yếu ớt nhất cho nên ta muốn để ba vị tiểu hữu đến đường phố phía đông trước, các ngươi thấy thế nào?”

Dương Tề lại nhíu nhíu mày, hình như cảm thấy quyết định của phụ thân mình có chỗ không ổn.

Nhưng lại nói không nên lời.

Diệp Thu Bạch thì trực tiếp vạch trần sơ hở, nói: “Tuy rằng làm thế này thì bảo đảm nhất nhưng hiện giờ chúng ta đang trong tình cảnh xấu.”

“Muốn lật bàn, làm đâu chắc đó là chuyện không thể được, như vậy thì chẳng khác nào để đối phương chậm rãi nuốt.”

Nghe Diệp Thu Bạch nói.

Dương Chấn Hoài cùng Dương Tề đều gật gật đầu.

Diệp Thu Bạch tiếp tục nói: “Hiện giờ cần phải làm theo một phương pháp cấp tiến hơn mới có thể xoay chuyển thế cục.”

“Vậy phải làm như thế nào?”

Dương Tề hỏi: “Hiện giờ chúng ta làm đâu chắc đấy, chờ đợi Long gia cứu viện không phải có thể dễ dàng thắng hơn sao?”

“Ta hỏi các ngươi một vấn đề.”

Diệp Thu Bạch nhìn chằm chằm Dương Tề, nói: “Chuyện Long gia sẽ đến chi viện bên đối phương có biết hay không?”

Dương Tề sửng sốt.

Dương Chấn Hoài thì nở nụ cười, hiển nhiên hắn cũng biết vấn đề ở chỗ nào.

“Chuyện đối phương đã biết thì làm sao có thể để các ngươi được như ý chứ?”

“Cho nên nếu các ngươi lựa chọn làm đâu chắc đó thì đối phương chắc chắn sẽ nghĩ mọi cách phá cục!”

Nghe được nơi này.

Dương Tề bừng tỉnh, “Cho nên hiện giờ chúng ta phải chủ động xuất kích mới có hiệu quả khiến đối phương không kịp ứng phó!”

Diệp Thu Bạch cười, gật gật đầu.

“Cho nên, ta kiến nghị chúng ta giải quyết thế lực tương đối yếu ở phố phía bắc rồi sau đó lại điều động lực lượng đến phố đông, hình thành thế vây.”

Nghe Diệp Thu Bạch mưu tính.

Dương Chấn Hoài gật gật đầu tán thành.

Đúng là biện pháp này không tệ!

Nghe qua thì rất đơn giản nhưng lại tính kế cả tâm lý của đối phương.

Dương Chấn Hoài nói: “Đã như vậy thì cứ làm theo kế hoạch của Diệp tiểu hữu đi.”

Ngay sau đó hắn gọi thủ lĩnh đội hộ vệ Dương gia vào rồi phân phó.

Ba người Diệp Thu Bạch cũng cùng Dương Tề đi tới đường phố phía bắc trước.

……

Đường phố phía bắc.

Là một trong những sản nghiệp chính của Dương gia.

Nếu đường phố phía bắc cùng đường phố phía đông đều bị nuốt hết thì Dương gia sẽ chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa mà thôi.

Chẳng qua là kế sách hiện giờ của Lý gia và Khang gia chính là công phá từng mặt.

Toàn lực chiếm lấy đường phố phía đông sau đó lại chuyển sang đường phố phía bắc.

Cho nên thế lực bên địch ở đường phố phía bắc tương đối mỏng.

Giờ phút này.

Thống lĩnh bên Khang và Lý gia ở đường phố phía bắc là đại trưởng lão Khang gia, một tên cường giả Bán Đế cảnh!

Đại trưởng lão Khang gia nghe hạ nhân báo cáo xong liền nói: “Còn chưa chiếm được đường phố phía đông sao?”

Hạ nhân lắc đầu nói: “Bên kia phòng thủ hơi ngoan cường, phỏng chừng cần tốn thêm hai ba ngày nữa.”

Đại trưởng lão nhíu mày nói: “Kêu bên kia tranh thủ thời gian, muộn dễ sinh biến!”

Hạ nhân gật gật đầu, lập tức đi truyền mệnh lệnh.

Hắn vừa mới ra ngoài thì lại có một tên hạ nhân khác vội vàng tiến đến!

“Báo . . . . . . Báo!”

Đại trưởng lão nhíu mày: “Làm gì mà gấp thế này?”

Hạ nhân vội vã, trong mắt tràn đầy sự hoảng sợ!

“Dương…… Dương gia đánh tới đây!”

Đại trưởng lão vừa nghe liền vỗ án đứng lên, phẫn nộ quát:

“Sao Dương gia còn có dư thừa thực lực lượng mà chủ động công kích?”

Hạ nhân hoảng loạn nói: “Hình như bọn họ tìm được ngoại viện . . . . . .”

“Ngoại viện sao?”

Đại trưởng lão nhíu mày nói: “Chẳng lẽ bọn họ không sợ Khang gia và Lý gia liên hợp lại? “

Hạ nhân không có trả lời.

Hiển nhiên hắn cũng không biết.

Đại trưởng lão suy nghĩ chút mới nói: “Đi, chúng ta đi xem. “

Nói xong liền dẫn theo một đội ngũ hướng tới chỗ phát sinh chiến đấu.

Giờ phút này.

Diệp Thu Bạch cầm Ám Ma kiếm trong tay, chém chết một tên cường giả Hư Thần cảnh hậu kỳ!

Tiểu Hắc cũng gầm nhẹ một tiếng, nắm đầu hai tên cường giả Hư Thần cảnh, hung hăng đập vào nhau.

Đầu hai người này vỡ tan trong chớp mắt.

Thạch Sinh bổ một rìu.

Có vẻ như giờ phút này không ai có thể cản trở ba người!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)