----
Tinh thần chi lực không chỉ có uy năng cực đại, thần bí dày nặng mà còn có thêm lực lượng phong ấn!
Dựa vào tinh thần chi lực của Thạch Sinh hiện giờ.
Dù ở trong đêm tối cũng không cách nào hoàn toàn trấn áp truyền tống không gian mà ngoại vật mang đến.
Nhưng kéo dài thêm một chút thì hắn vẫn có thể làm được.
Gọn sóng không gian do không gian chi lực sinh ra quanh tên cường giả Đế cảnh bỗng đình trệ trong chớp mắt.
Chớp mắt này đối với cường giả Hợp Đạo cảnh như Kiếm Liên Thành thì đã có thể làm được rất nhiều chuyện!
Chỉ thấy Kiếm Liên Thành thò một bàn tay hướng về phía cường giả Đế cảnh, năm ngón nắm chặt!
Chỉ trong chớp mắt, không gian chi lực sinh ra quanh tên cường giả Đế cảnh này bỗng tan biến hết.
Đồng thời ngọc bội trong tay cường giả Đế cảnh cũng vỡ vụn!
Thấy một màn như vậy.
Sắc mặt cường giả Đế cảnh trở nên xám xịt!
Trong mắt xuất hiện sự tuyệt vọng.
Giờ khắc này, hy vọng cuối cùng của hắn cũng đã tan biến.
Kiếm Liên Thành nhìn tên cường giả Đế cảnh này, lạnh lùng nói: “Nói một chút đi, ngươi là người từ thế lực nào.”
“Tạo Hóa môn? Hay là Xích Diễm tông?”
Vì sao không có nói tới Hàn Linh tông.
Bởi vì Hàn Linh tông cũng không có nam tử.
Các nàng chỉ tuyển nữ tử thôi.
Công pháp của Hàn Linh tông cũng chỉ thích hợp cho nữ tử tu luyện thôi.
Cường giả Đế cảnh cười sầu thảm, nói: “Dù sao đều khó thoát vừa chết, không cần phải nói đi?”
“Nhưng trước khi chết, ta muốn hỏi ngươi, ngươi làm như thế nào mà được?”
Ánh mắt của hắn chuyển về phía Thạch Sinh.
Thạch Sinh không nói gì.
Đối với người sắp chết và người muốn giết bọn hắn người mà nói.
Thạch Sinh không có gì phải nói.
Kiếm Liên Thành cũng không muốn kéo dài thời gian.
Nếu đối phương không chịu nói gì hết thì cũng không cần dài dòng.
Nghĩ tới đây.
Ngón tay Kiếm Liên Thành thò ra!
Một đạo kiếm ý ngón tay bắn ra, trực tiếp đâm xuyên trán tên cường giả Đế cảnh này!
Giờ khắc này.
Một tên cường giả Đế cảnh lại giống như con kiến, thần hồn câu diệt trong tay Kiếm Liên Thành, không hề có sức phản kháng.
Kiếm Liên Thành thu linh khí lại.
Uy áp bao trùm cả khu vực cung chậm rãi tiêu tán.
Chỉ là cảnh tượng triền núi nứt vỡ là bằng chứng cho việc đã từng có một cường giả đỉnh cao ra tay ở nơi đây . . . . . . .
Kiếm Liên Thành quay đầu nhìn về phía ba người Diệp Thu Bạch.
Diệp Thu Bạch ôm quyền cười nói: “Đa tạ tiền bối.”
Kiếm Liên Thành vẫy vẫy tay nhìn chằm chằm Diệp Thu Bạch nói: “Sau khi đưa viên đan dược kia ra thì ngươi đã sớm biết chúng ta sẽ âm thầm bảo hộ các ngươi đúng không?”
Diệp Thu Bạch cười cười, cũng không có đáp lại.
Nhưng Kiếm Liên Thành đã nhận được đáp án thông qua nét mặt của Diệp Thu Bạch.
Sau hai lần Diệp Thu Bạch hiển lộ thế lực phía sau mình cũng không đơn giản thì Kiếm Liên Thành đã đoán là đối phương để lộ nội tình phía sau mình.
Để Thánh Ẩn thương hội càng thêm coi trọng ba sư huynh đệ bọn họ.
“Nhưng mà ta cũng sẽ không hỏi rốt cuộc thế lực phía sau ngươi là thế lực thế nào, chuyện này không có quan hệ gì với chúng ta.”
Đối với Kiếm Liên Thành mà nói.
Chỉ cần không tìm đường chết thì sẽ không phải chết.
“Ngươi cũng là một hạt giống tu kiếm tốt, không cần đặt tâm tư vào mấy chuyện này, chung quy đều là tiểu đạo, kiếm tu tu tâm, cần phải thật thuần túy.”
Diệp Thu Bạch nghe xong gật gật đầu.
Lúc này hắn thu lại nụ cười, nghiêm túc ôm quyền, hơi khom người nói: “Đa tạ tiền bối thức tỉnh.”
.
Kiếm Liên Thành có thể nhân lễ này của Diệp Thu Bạch.
Sau đó hắn khẽ gật đầu nhìn sang Tiểu Hắc.
Nói thật, trong ba sư huynh đệ.
Hắn mà hắn không cách nào nhìn được chút gì đó chính là tên thể tu có làn da hơi đen này.
Trong cơ thể hắn có một đám sương mù màu đen, tràn ngập ma khí!
Với thực lực của Kiếm Liên Thành cũng không cách nào nhìn được rốt cục bên trong có thứ gì.
Ánh mắt hắn lại chuyển đến trên người Thạch Sinh, có chút ngạc nhiên.
Người tu luyện tinh thần chi lực.
Phải biết rằng, phương pháp tu luyện tinh thần chi lực đã thất truyền vô số năm.
Sách cổ có ghi chép về tinh thần chi lực cũng hiếm có, chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Kiếm Liên Thành biết, một khi tu luyện tinh thần chi lực đến đại thành liền có thể thúc giục tinh thần chi lực đầy trời!
Uy năng đủ để hủy diệt một mảnh giới vực!
Lại thêm lúc nãy Thạch Sinh sở phóng thích tinh thần chi lực ngăn trở ngọc bội truyền tống không gian!
Tuy rằng chỉ trong khoảnh khắc.
Nhưng phải biết rằng hiện giờ Thạch Sinh chỉ có tu vi Hư Thần cảnh thôi.
“Quả thật là hậu sinh khả uý . . . . . “
Tiểu thư làm rất làm.
Có khả năng chuyện lần này sẽ thay đổi cách cục của Thánh Ẩn thương hội.
Đồng thời cũng sẽ trở thành chuyện đúng nhất trong đời tiểu thư.
Kiếm Liên Thành đánh giá ba người xong mới nói: “Sau này cần các ngươi tự mình nỗ lực.”
“Con đường tu đạo phải do mình bước đi.”
Nói xong thì Kiếm Liên Thành liền biến mất tại chỗ.
Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc cùng với Thạch Sinh đều ôm quyền về hướng Kiếm Liên Thành rời đi.
“Được rồi, chúng ta tìm một chỗ để bế quan một thời gian trước đi.”
Tiểu Hắc cần nghiên cứu nghiên cứu lệnh bài Ma uyên.
Thạch Sinh cũng muốn tìm hiểu Tinh Thần Chi Thạch.
Diệp Thu Bạch cũng có cảm thêm cảm ngộ khi Kiếm Liên Thành phóng xuất kiếm ý!
Cảnh giới cũng bắt đầu buông lỏng rồi.
Tiểu Hắc vài hai người Thạch Sinh đều gật đầu.
……
Ở Man hoang giới vực bên kia.
Nam Vực, Thảo Đường.
Giờ phút này.
Quốc sư, Khổng Giang Hàn cùng với Cửu Thiên Bộ đều nhìn chằm chằm Hồng Anh đang khoanh chân trên mặt đất, chìm vào Thiên nhân chi cảnh.
Lục Trường Sinh thì đứng bên cạnh phóng thích luân hồi đạo tắc bao bọc lấy Hồng Anh.
Hồng Anh không ngừng cảm ngộ đạo tắc chi lực!
Tính tới bây giờ đã giằng co nửa tháng rồi.
Chim nhỏ lên tiếng hỏi: “Thiên nhân chi cảnh có thể kéo dài lâu như vậy sao?”
Ở trong tộc nàng cũng chưa từng gặp qua ai có thể duy trì trạng thái Thiên nhân chi cảnh trong nửa tháng.
Thiên nhân chi cảnh là cải trắng sao?
Không phải nhưng mà ở chỗ này thì chim nhỏ lại bắt đầu hoài nghi kiến thức của mình . . . . .
Thiên nhân chi cảnh ở Thảo Đường giống như rau cải trắng vậy, không hiếm thấy chút nào.
Nghe chim nhỏ hỏi.
Cây liễu trả lời: “Thiên nhân chi cảnh kéo dài phụ thuộc vào thiên phú và lĩnh ngộ, dưới đạo tắc chi lực của hắn cộng thêm thiên phú của Hồng Anh nên kéo dài nửa tháng là chuyện bình thường, không cần phải giật mình.”
Khổng Giang Hàn cảm nhận được cỗ đạo tắc chi lực này, cảm khái nói: “Thật sự là kiến thức quá ít, quy tắc chi lực cường hãn hiển nhiên đã vượt xa ý cảnh . . . . . “
Mà hắn cũng chưa từng kiến thức qua lực lượng thế này.
Quốc sư cũng gật gật đầu.
Hắn gặp qua khi nào chứ?
Hắn nhìn về phía Lục Trường Sinh đang bình thản mà trong lòng nổi sóng to gió lớn.
Rốt cuộc nam tử này đến từ chỗ nào?
Đúng lúc này.
Hồng Anh đang được đạo tắc chi lực của Lục Trường Sinh bao bọc bỗng nhiên mở mắt.
Ý cảnh chi lực quanh thân thể nàng bắt đầu lột xác!
Chậm rãi chuyển hóa thành một loại lực lượng khác
Bắt đầu chậm rãi hòa cùng với đạo tắc chi lực của Lục Trường Sinh . . . . .