Đệ Tử Của Ta Tất Cả Đều Là Đại Đế Chi Tư

Chương 228: Lạc tinh!

Chương Trước Chương Tiếp

----

Hà Bất Phàm không có bị đánh bại ngay lập tức.

Đây là do Thạch Sinh đã nương tay rồi.

Chỉ phá hủy vũ khí của Hà Bất Phàm mà thôi.

Nhưng Hà Bất Phàm đã biết, đối phương có thể đánh nát trường kiếm trong tay hắn một cách dễ dàng như vậy.

Thì dù cho hắn có là dùng kiếm ý của Kiếm Sư cũng không cách nào phá được thanh rìu trong tay Thạch Sinh.

Sau một lúc ngây ra, hắn chỉ đành cười khổ nhận thua: “Ta thua……”

Viện viện trưởng Nho Viện thấy cảnh này lập tức tuyên bố kết quả chiến đấu.

“Kiếm Đường Hà Bất Phàm bại, người thắng, Thảo Đường Thạch Sinh!”

Điều này khiến mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Trước khi gia nhập Thảo Đường.

Thân thể Thạch Sinh cực kỳ yếu kém, cảnh giới chỉ có Tử Phủ cảnh!

Mà hiện giờ lại có thể nghiền áp một người có tu vi Thủy Dật cảnh hậu kỳ?

Hắn làm như thế nào?

Thảo Đường thật sự yêu nghiệt như thế này sao?

Có thể biến một người thường thành thiên tài trong thời gian ngắn như thế?

Điều này quá khủng bố!

Tần Thiên Nam cũng có chút dở khóc dở cười.

Nếu tiểu tử thúi Lục Trường Sinh chăm chỉ chăm chỉ hơn một chút, thu nhiều đệ tử hơn một chút.

Không phải ngày sau sẽ có vô số cường giả hàng đầu xuất thân từ Thảo Đường sao?

Nghĩ đến tính cách lười nhác của Lục Trường Sinh, Tần Thiên Nam chỉ đành cười khổ lắc đầu.

Đinh Vân Hạc cũng rất kinh ngạc, “Người này lợi hại nha.”

Vân Cảnh gật đầu đồng ý.

Người có thể được Lục tiền bối thu làm đồ đệ, sao có thể đơn giản……

Hiện giờ, có thể nói Vân Cảnh đã trở thành fan não tàn của Lục Trường Sinh.

Mặc kệ Lục Trường Sinh làm cái gì hắn đều cảm thấy có thâm ý, hơn nữa tuyệt đối sẽ không sai……

Bốn người Diệp Thu Bạch, Hồng Anh cũng là nhìn nhau, nở một nụ cười.

Ngũ sư đệ của bọn họ đang chậm rãi lột xác thành biến thành yêu nghiệt.

Còn có thêm ý chí kiên cường khủng bố như thế.

Chắc chắn thành tựu tương lai sẽ bất phàm!

Thi đấu tiếp tục diễn ra.

Giằng co nửa ngày.

Rốt cuộc vòng một cũng kết thúc.

Vòng thứ hai sắp bắt đầu.

Mà vòng thứ hai chính là tự mình chọn lựa đối thủ.

Mỗi người, đều có hai cơ hội.

Thành lợi một lần liền có thể tiến vào vòng thứ ba.

Đương nhiên, cũng có thể từ chối tiếp nhận khiêu chiến.

Trần Minh Chi đang nhắm mắt điều tức, nghe lời trưởng lão Nho Viện tuyên bố liền mở bừng hai mắt!

Ánh mắt nhanh chóng khóa chặt Thạch Sinh!

Tự nhiên Thạch Sinh cũng cảm nhận được ánh mắt của Trần Minh Chi, yên lặng cầm chặt Minh Hoàng Huyền phủ.

Hai người đều hiểu ý nhau mà không nói ra.

Trần Minh Chi cười một tiếng, nhảy lên đài!

“Võ Đường Trần Minh Chi, muốn khiêu chiến Thảo Đường Thạch Sinh!”

Mọi người cũng không cảm thấy kinh ngạc chút nào.

Dù sao từ lúc bắt đầu, Trần Minh Chi đã tính toán khiêu chiến Thạch Sinh.

Thạch Sinh không có từ chối.

Đi lên lôi đài.

Tỏ vẻ đã tiếp nhận khiêu chiến.

Trần Minh Chi nhìn về phía Thạch Sinh, sắc mặt bình đạm, chậm rãi nói: “Đối với kết quả kia, hẳn ngươi cũng biết ta là không phục.”

Sau đó ánh mắt lại chuyển về phía mấy người Diệp Thu Bạch.

“Tuy rằng không phục, nhưng vẫn không thay đổi được gì, cho nên ta chỉ muốn chứng minh bản thân thông qua trận chiến này.”

Chứng minh điều gì?

Tự nhiên là chứng minh với người Thảo Đường, chứng minh rằng mình không yếu kém hơn Thạch Sinh!

Diệp Thu Bạch nở nụ cười, không có đáp lại.

Nếu là lúc đó thì có khả năng ngũ sư đệ không phải là đối thủ của Trần Minh Chi.

Còn hiện tại?

Chỉ có thể nghĩ xem người này kiên trì được mấy chiêu trong tay ngũ sư đệ . . .

Đường chủ Võ Đường đường cũng mỉm cười gật gật đầu.

Có lòng không phục mới có thể nỗ lực tu luyện nhiều hơn nữa.

Đồng thời, cũng sẽ không bởi vì không phục mà sinh lòng oán hận.

Đây cũng là ưu điểm của Trần Minh Chi.

Võ Đường nhặt được bảo bối.

Trên mặt viện trưởng Nho Viện viện vẫn luôn treo nụ cười hiền lành.

Nhìn hai người trên lôi đài, hắn bình thản nói: “Các ngươi đã chuẩn bị tốt rồi chứ?”

Trần Minh Chi gật gật đầu.

Thạch Sinh nắm Minh Hoàng Huyền phủ trong tay, cũng gật đầu.

“Được, vậy thì bắt đầu đi.”

Nói xong, viện trưởng Nho Viện viện liền rời khỏi lôi đài, đứng lơ lửng trong không trung.

Trần Minh Chi nắm chặt hai tay, đầu gối khụy xuống.

Lưng hơi khom, làm ra tư thế vọt về phía trước.

Chiến ý không ngừng tản ra, tràn ngập xung quanh thân thể.

Chiến chi ý!

Cũng là một loại ý cảnh cực kỳ khó lĩnh ngộ.

Người có thể lĩnh ngộ chiến chi ý chính là chiến sĩ trời sinh!

Hung mãnh, không sợ hãi!

Gặp mạnh thì mạnh!

Thạch Sinh vẫn không tản ra một chút hơi thở nào.

Hắn cầm chặt Mình Hoàng Huyền phủ trông bình thường, có chút nặng nề, lạnh nhạt nhìn chằm chằm Trần Minh Chi.

Có lẽ Trần Minh Chi chính là đối thủ mạnh nhất trong lần tân sinh thi đấu này.

Thạch Sinh muốn hiện lộ thực lực của mình trong trận chiến này.

Không thể ném mặt mũi của sư tôn!

Nghĩ đến đây.

Viên sao trời thứ nhất trong Tinh không đan điền bắt đầu phát ra ánh sáng màu tím!

Ngay sau đó.

Quanh thân Thạch Sinh lại bắt đầu có từng luồng tinh thần chi lực màu tím chậm rãi uốn lượn.

A?

Đồng tử Đinh Vân Hạc co lại.

Đây là…… Tinh thần chi lực sao?

Dùng tinh thần chi lực làm môi giới tu đạo.

Đây là phương pháp tu luyện gì?

Hỗn Độn Tinh Thần Lục chính là công pháp cực kỳ cao thâm.

Còn tinh thần chi lực thì không một ai ở Man hoang giới vực có thể tu luyện.

Cho nên với vốn hiểu biết rộng của Đinh Vân Hạc mà cũng chưa từng nghe qua là chuyện rất bình thường.

Trần Minh Chi cũng khẽ nhíu mày nói: “Đây là công pháp mà ngươi tu luyện ở Thảo Đường sao?”

“Cũng là vì công pháp này nên thực lực của ngươi mới có thể tiến bộ vượt bậc trong thời gian ngắn sao?”

“Không thể không nói, Thảo Đường rất xứng danh, có thể khiến người Tử Phủ cảnh như ngươi mới tu luyện trong mấy ngày ngắn ngủi mà đã đánh bại Thủy Dật cảnh hậu kỳ.”

“Nhưng mà……”

Nói tới đây.

Hơi thở Càn Nguyên cảnh trung kì từ trong thân thể Trần Minh Chi bùng nổ!

Chênh lệch giữa Thủy Dật cảnh và Càn Nguyên cảnh cũng không phải chỉ có một chút!

Huống hồ hiện giờ Trần Minh Chi đã đột phá tới Càn Nguyên cảnh trung kỳ!

“Ngươi vẫn không phải là đối thủ của ta.”

Vừa dứt lời.

Chiến ý trên người Trần Minh Chi sôi trào!

Thân thể tựa như đạn pháo vọt thẳng về phía Thạch Sinh!

Tốc độ cực kỳ cực nhanh.

Thậm chí còn hóa thành một sợi dây trong không gian.

Sau đó là một quyền oanh ra!

Một quyền ấn to lớn hội tụ từ chiến ý ép về phía Thạch Sinh!

Sắc mặt Thạch Sinh vẫn không có chút biến hóa.

Hắn nhìn quyền ấn tới gần, tinh thần chi lực quanh thân đang chậm rãi ngưng tụ!

Nắm chặt Minh hoàng Huyền phủ trong tay rồi giơ qua đỉnh đầu.

Giờ khắc này, tinh thần chi lực hội tụ vào Minh Hoàng Huyền phủ.

Minh Hoàng Huyền phủ được tinh thần chi lực gia trì trở nên nặng nề hơn nữa.

Lúc này quyền ấn chiến ý đã tới nơi.

Minh Hoàng Huyền phủ trong tay Thạch Sinh bỗng nhiên hạ xuống.

Lạc tinh!

Đây là võ kỹ cơ sở trong Hỗn Độn Tinh Thần Lục!

Võ kỹ giống như tên gọi.

Minh Hoàng Huyền phủ giống như hóa thành một viên sao trời đang rơi xuống sao.

Rơi vào quyền ấn to lớn.

Ầm ù ù!!!

Đài luận võ run rẩy kịch liệt.

Sắc mặt viện trưởng Nho Viện đang lơ lửng giữa không trung bỗng biến đổi!

Cả trập pháp phòng ngự của đài luận võ cũng không chịu nổi một kích này!

Trong khoảnh khắc này, đài luận võ bị phân thành hai nửa!

Bụi đất mịt mù không thể thấy rõ cảnh tượng hiện tại.

Mọi người nhìn nhau, bọn họ đều thấy được sự kinh hãi trong mắt đối phương.

Chuyện này……

Hắn làm như thế nào?

Đây là một người bình thường mấy ngày trước có tu vi Tử Phủ cảnh có thể làm được sao?

Hơn nữa, kết quả đây?

Ai thắng ai thua?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)